Chương 40 : Nợ Tinh Thần, Trả Thể Xác.
—
Lúc YoonGi và JungKook đến sân bay, làm thủ tục thì được báo mã đặt vé không hợp lệ, y ngạc nhiên mở điện thoại cẩn thận cho nhân viên xem rõ tin nhắn xác nhận từ hãng, nhưng đáp lại vẫn là thông tin hành khách không tồn tại. Tất nhiên với một người nhạy bén như YoonGi, y biết chắc chắn không phải lỗi hệ thống, mà là Kim TaeHyung ra tay đảo lộn.
Hai người ăn tối rồi quay về khách sạn, có vẻ YoonGi vẫn chưa nguôi giận nên trông sắc mặt rất khó chịu. TaeHyung ngông cuồng đến nỗi y chẳng biết làm sao, mọi thứ như thể nhất định phải đi theo kế hoạch và sự sắp đặt của anh khiến y cảm giác bị dẫn dắt. "Chết tiệt, cậu ta còn muốn giở trò gì đây..."
"Thôi mà." JungKook thở dài ngồi xuống kế bên YoonGi, cậu cũng hết cách với TaeHyung khi y nói chuyến bay bị hủy là do anh bí mật hối lộ nhân viên. "Chờ mấy ngày nữa đặt lại vé cũng không sao."
"Đúng rồi, tôi có căn nhà nhỏ ở ngoại thành, đã lâu rồi không có dịp dùng tới." YoonGi nằm một lúc mới chợt nhớ ra mình từng ở đó một thời gian với mẹ, trong phút chốc lại quên mất điều quan trọng ấy. Y phấn khích đứng dậy, không có lý do gì ở lại đây cả, một nơi phải bỏ tiền ra và cũng chẳng đầy đủ tiện nghi. "JungKook, đi thôi."
JungKook ngơ ngác theo sau YoonGi, không phải cậu không biết y xuất thân từ gia đình có điều kiện nên mới cho cậu thuê, nhưng để kể đến việc ngay cả ở nước ngoài cũng có nhà riêng khiến cậu hơi bất ngờ. Hai người bắt xe tới nơi mà YoonGi nói, chỉ dừng ở đoạn rẽ vì đường lối quá hẹp, không đủ để ô tô chạy vào, hai người phải tự đi bộ.
Ngôi nhà tuy không quá nhỏ mà lại chỉ có một phòng duy nhất, JungKook biết YoonGi luôn cần yên tĩnh nên đề nghị cậu sẽ ngủ ở ngoài. Thế nhưng y nói ban đêm ở đây rất lạnh, miễn cưỡng chung giường với cậu cũng không sao, nếu không sang ngày mới lại có người đau ốm nằm la liệt.
Lấy ra tấm thẻ ATM, JungKook bật điện thoại kiểm tra số tiền còn dư trong đó rồi đưa cho YoonGi giữ. Bỗng dưng chuông vang lên, cậu nhìn màn hình, chần chừ một hồi lại ấn từ chối nghe máy.
"TaeHyung gọi à?"
"Ừ..."
"JungKook, chuyện TaeHyung vì Tuần Yên mà đuổi cậu, tôi nghĩ cậu ta không thật sự muốn. Cậu cũng biết họ có mối quan hệ phức tạp, không để cô ấy bị thương là điều TaeHyung bắt buộc phải làm, nếu không sẽ trở thành kẻ tồi lấy oán báo ơn gia đình cô ấy. Người của công chúng thận trọng cách đối nhân xử thế, Tuần Yên còn quá nhỏ để hiểu được điều đó."
"Tôi chỉ cảm thấy đau lòng mà thôi."
"Nên tôi chỉ mong cậu sẽ không quá giận TaeHyung, dù tôi cũng không đồng ý với cách giải quyết của cậu ta."
Hai người trò chuyện một lúc lâu thì YoonGi mới đi tắm, trong khi chờ y, JungKook đã lên mạng xem tin tức. Và rồi cậu sửng sốt bật dậy, hai tay run rẩy làm rơi điện thoại, sắc mặt tái lại nhanh chóng, cổ họng khô khan nghẹn đắng cầm lên nhìn rõ, càng đọc lại càng cảm thấy sợ hãi.
Những bức ảnh của JungKook và người đàn ông đó ở trên giường vừa được tung lên khoảng nửa tiếng trước, là lúc cậu và YoonGi đang trên xe tới đây. Có những bài đăng tải tin này vài ngày trước đến nay không hiển thị nữa, dường như đã bị xóa, chỉ còn trang cậu đang xem là hoạt động bình thường.
JungKook ném điện thoại ra xa, lùi vào góc tường không dám nhìn, màn hình vẫn sáng lên đánh vào tâm lý ám ảnh quá khứ trong cậu. Cố gắng kìm nén rất lâu, cuối cùng cậu vẫn không thể vứt bỏ thói quen ấy, răng nghiến một cái thật sâu trên cánh tay như con dao khoét một vết thương, máu rướm ra nhỏ giọt xuống nhuộm đỏ mảng ga giường trắng tinh.
Ánh mắt JungKook thất thần và hoảng hốt, nhìn liên tục xung quanh mình như đang đề phòng ai đó đến gần. Cảnh tượng người đàn ông kia muốn hại cậu hiện rõ trước mặt, rốt cuộc là cậu đã đắc tội ai mà lần lượt bọn họ làm những điều tồi tệ với cậu thế?
Ngoài thuộc hạ của người đàn ông kia thì chỉ TaeHyung mới có được những tấm hình đó, và hôm trước anh nói với cậu rằng những tên ấy đã bị xử lý cả rồi. Càng không thể là Tuần Yên vì cô còn chẳng nhấc tay nổi để thực hiện thao tác này, cuối cùng ai mới là kẻ tung lên?
TaeHyung sao? Chẳng lẽ TaeHyung đang trả thù cho Tuần Yên vì cậu đã vô tình giết chết cốt nhục của cô ấy?
Lúc YoonGi cầm khăn lau tóc