Chương 67 : Kookie Say Rồi, Tae Đưa Em Về.
—
"JungKook, dậy đi, dậy nhanh đi." HoSeok lật chăn ra, đan tay vào mái tóc JungKook vò rối tung cả lên, còn ghé sát tai cậu thì thầm nỉ non bằng giọng trầm khàn. "Mau dậy nhìn mặt trăng đã lên cao và sáng đến mức nào đi anh trai à, nếu tôi nhớ không lầm thì vài ngày trước tôi nói sẽ đưa cậu đi hộp đêm cùng bọn tôi, tại sao hả? Vì cậu buồn, tôi nghĩ là nơi đó có thể giúp cậu ổn hơn, thế thôi. Ơ, vẫn không dậy ư? Tôi mệt rồi đấy, nhưng không sao, YoonGi giao việc đánh thức cậu cho tôi nên tôi phải làm tốt."
"Tôi không bao giờ chết dù có nói tới khan cổ họng. Thật ra ngày xưa TaeHyung là tên mọt sách, cậu không tin nhỉ? Cậu ấy thật sự luôn đứng đầu lớp, mỗi tối cậu ấy đều rủ tôi vào quán bar để hát cho mọi người thưởng thức, cho thỏa đam mê, ấy thế mà cô quản lý yêu thích dòng nhạc buồn rũ rượi kia và ghi âm lại. Ô, nghe bảo cậu đã được tặng cái băng ghi âm đó hả? Trùng hợp quá, hẳn là có duyên lắm."
"Mà tôi chắc chắn TaeHyung lúc trước là mẫu người của bao cô gái trong trường, vừa đẹp trai vừa học giỏi, nhà có điều kiện, giọng hát hay, ngày nào cũng nhận hàng trăm bức thư tình không tên. JungKook ơi JungKook, cậu đúng là ngốc nghếch mới từ chối..."
"Im đi!" JungKook bật dậy, không kiêng nể dùng gối ném lên người HoSeok rồi đi thẳng vào phòng tắm. Cậu tự biết rằng khi mình ngủ thì rất khó đánh thức, nhưng cậu không tài nào thắng nổi sự phiền phức của HoSeok, tiếng lải nhải liên tục ấy khiến đầu cậu muốn nổ tung.
Bà Kim vẫn để JungKook ra ngoài vì TaeHyung đã được giám sát chặt chẽ, YoonGi và HoSeok cũng không hề đưa cậu gặp anh hay đề cập đến, đơn giản là đi chơi cho tâm trạng thoải mái. JungKook cũng thấm mệt khi phải nghe họ trách móc về việc bi lụy TaeHyung, đúng thế, tình cảm đó cậu chỉ cần giữ trong lòng là đủ, cậu có thể gặp anh vào hai tuần tới tại tiệc cưới của anh mà.
Hộp đêm thật sự quá ồn ào, nó chẳng thuộc về JungKook, cậu cũng không thể thả mình vào những chỗ thác loạn này. Nơi đây tập trung nhiều hạng người khác nhau và phân biệt rõ ràng, tầng lớp cao thấp, mục đích đến để giải trí hay đến vì nghề nghiệp, tìm đối tượng thỏa mãn nhu cầu hay thương lượng hợp tác làm ăn, mọi thứ đều được sắp xếp theo từng khu vực.
"JungKook à, có thấy tên nào ổn hơn TaeHyung không?" Trên tay HoSeok cầm ly rượu lắc vài cái rồi đưa cho JungKook, phải nhịn lắm thì cậu mới không đấm vào