Trung tâm kiểm định cách trụ sở quản lý Công Hội khoảng mười phút.
Khi chúng tôi bước vào trung tâm kiểm định dưới sự hướng dẫn của Woo Seo-hyuk, một người phụ nữ trong bộ vest chỉnh tề đã nhận ra chúng tôi khi cô tiến lại gần.
"Chào mừng, Công hội Requiem.
Tên tôi là Park Ji-won.
Trưởng nghiên cứu của trung tâm."
Park Ji-won cười rạng rỡ bắt tay với tôi và hỏi.
"Tôi nghe chuyện từ Hội trưởng Cheon Sa-yeon rồi.
Hôm nay ai sẽ là người đánh giá vậy."
"Người này."
Woo Seo-hyuk nói rồi đẩy Kim Woo-jin về phía trước, khi cậu ta đang đứng phía sau tôi.
Kim Woo-jin cau mày với vẻ u sầu.
"Là Kim Woo-jin- nim đúng không? Theo tôi nào.
Tôi sẽ hướng dẫn cậu đến phòng đánh giá."
Không biết Kim Woo-jin có bất mãn hay không, Park Ji-won vẫn giữ nguyên nụ cười khi dẫn đầu và chỉ dẫn cho chúng tôi.
"Khi tôi nghe tin có người từ hạng C lên hạng A, tôi đã trì hoãn lịch của tất cả những năng lực giả khác lại.
Tôi sẽ cố gắng hết sức vì Hội trưởng Cheon Sa-yeon đã trực tiếp giao cho tôi."
Trung tâm kiểm định lớn hơn tôi tưởng.
Nó rất náo nhiệt, luôn tấp nập người người đến nhận kết quả sau khi thức tỉnh, hoặc có những người muốn kiểm tra cấp hạng hay hiệu suất của một vật phẩm.
"Nếu cậu đã đọc tài liệu mà chúng tôi đã gửi cho cậu rồi, thì cậu nên biết rằng chúng tôi là trung tâm đánh giá có quy mô lớn nhất ở Hàn Quốc.
Vì chúng tôi có đội ngũ nghiên cứu kiểm định giàu kinh nghiệm và có đầy đủ các thiết bị hiện đại, cậu có thể nhận được các lần đánh giá chính xác và an toàn hơn rất nhiều."
Giọng nói của Park Ji-won giới thiệu về cơ sở khi cô ấy đi qua hành lang, tràn đầy sự tự tin.
Khi chúng tôi đi vào thang máy và đến phòng đánh giá cơ bản trên tầng ba, cô ấy nhìn chúng tôi và nói.
"Chỉ những người được kiểm định mới có thể vào— đối với những người khác chúng tôi đề nghị mọi người hãy đợi ở bên ngoài.
Mất khoảng hai giờ để hoàn thành toàn bộ quá trình, từ đánh giá cơ bản đến chuyên sâu và phân tích năng lực.
Ở trung tâm có cả quán cafe để mọi người ngồi đợi đó nha."
Khi nghe vậy, Kim Woo-jin trông có hơi u buồn.
Cậu ta không muốn đi vào kiểm tra một mình nhỉ.
Tuy nhiên, chúng tôi không thể vào theo được, nên chúng tôi chỉ có thể giao Kim Woo-jin cho Park Ji-won và các nhà nghiên cứu thôi.
"Chúc may mắn nhé."
Khi tôi tạm biệt Kim Woo-jin đang nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh như thể hy vọng điều gì đó, khi cậu ta quay lưng đi với vẻ mặt thất vọng.
Chúng tôi tiễn Kim Woo-jin vào phòng đánh giá xong, và vì không có việc gì để làm nên chúng tôi đi tới quán cà phê mà Park Ji-won đã đề cập.
Nhìn thấy chiếc bánh pho mát được bày biện trên kệ, Min Ah-rin kéo tay tôi hào hứng.
"Bánh! Hãy đi gọi vài chiếc bánh nhé!"
"Bánh ổn đấy.
Woo Seo-hyuk- ssi, anh có muốn uống gì không?"
"Tôi sẽ lấy một cốc Americano."
"Nếu mọi người đã lấy vậy rồi, thế ta lấy thêm bánh socola được không?"
"Ừ, được thôi."
Tôi gật đầu khi rút thẻ ra với ý định muốn mua thứ gì đó cho Min Ah-rin, cô ấy cũng đã phải chống chịu cho đến tận bây giờ rồi mà.
Min Ah-rin cũng là người yêu thích đồ ngọt như tôi, đã gọi món tráng miệng và đồ uống như thể cô sắp hết hơi tới nơi vậy, và Woo Seo-hyuk lùi lại một bước khi quan sát.
Tôi có thể nhận thấy rằng anh ta không đời nào muốn tham gia cùng chúng tôi.
"Liệu tôi có thể đánh chén hết tất cả được không đây?"
Sau khi gọi đồ, Min Ah-rin trông có vẻ hối hận khi cô ấy quay lại.
Thanh toán xong, tôi cất lại thẻ vào ví và an ủi cô.
"Không sao đâu.
Cứ ăn đi và nếu thấy no thì cô có thể bỏ nó lại."
"Yi-gyeol- ssi....!Cảm động quá."
Như thể cổ rất vui khi nghe tôi trả lời vậy, Min Ah-rin mỉm cười mãn nguyện và đưa khay đầy đồ tráng miệng và đồ uống cho Woo Seo-hyuk.
Woo Seo-hyuk, người đột nhiên cầm một cái khay trên tay, nhìn theo chúng tôi với vẻ mặt khó hiểu.
- -----------------------
"Không có phần cho tôi à...."
"Cậu xong hết rồi hả?"
Đánh giá kết thúc sớm hơn dự kiến— Kim Woo-jin đã trở ra sau chưa đầy hai giờ.
Thấy chúng tôi đang trò chuyện với món tráng miệng và đồ uống chất đầy trên bàn, Kim Woo-jin liền bĩu môi.
"Vất vả cho cậu rồi."
Tôi nghĩ cậu ta sẽ giận lắm đây, thế nên tôi kêu Kim Woo-jin ngồi xuống ghế khi đẩy một món tráng miệng tới cho cậu ta.
Kim Woo-jin liếc nhìn tôi, bắt đầu thư giãn và im lặng ăn bánh.
"Có ra được kết quả không?"
"Đại loại vậy.
Các chi tiết sẽ được gửi qua giấy vào ngày mai."
Kim Woo-jin nhanh chóng ăn chiếc bánh vì đói, nói vậy.
"Tôi đã được xác nhận là một pháp sư nhân bản hạng A.
Nếu tôi rèn luyện đúng cách, thì tôi có thể tạo được tối đa hai nhân bản, và nếu tôi kích hoạt năng lực của mình, thì cơ thể tôi cũng sẽ được gia cố."
"Cậu nói là nó được gia cố lên á— đây là một kỹ năng bổ sung sao?"
Trước câu hỏi của Min Ah-rin, Kim Woo-jin lắc đầu.
"Nó không đến mức đó đâu."
Người ta nói một đòn tấn công của hạng B là sẽ có thể gây nên chấn thương.
Nếu vậy, nó có nghĩa là Kim Woo-jin và bản sao của cậu ta sẽ không thể bị thương bởi những đòn tấn công từ dưới hạng C được.
"Dù cho cơ thể của cậu đã được gia cố, thì cậu vẫn cần phải có kỹ năng chiến đấu do cậu có chia sẻ các giác quan với nhân bản của mình."
"Chắc chắn rồi."
Woo Seo-hyuk yên lặng lắng nghe cuộc trò chuyện, đã lấy điện thoại ra khi anh đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
"Giờ đã làm xong cả rồi, chúng ta nên chuẩn bị trở về Hội thôi.
Tôi sẽ báo cáo lại với Hội trưởng, nên hãy đi xuống trước đi."
"Được rồi."
Sau khi dọn bàn và để lại Woo Seo-hyuk, tôi xuống tầng một rồi dừng bước lại.
Có rất nhiều phóng viên, những người mà chúng tôi đã không thấy trong buổi sáng nay, giờ đã vây kín ở lối vào của trung tâm.
"Dừng lại.
Đợi chút đã."
Tôi nhanh chóng bắt lấy Kim Woo-jin đang dửng dưng chuẩn bị rời đi, rồi nhìn xung quanh.
Có vẻ như là có cả camera từ các đài truyền thanh nhỉ.
Min Ah-rin, người cũng hiểu tình hình như tôi, mang vẻ lo lắng.
"Ôi trời, tôi nghĩ tin tức đã bị truyền ra rồi."
"Han Yi-gyeol- ssi."
Woo Seo-hyuk theo sau chúng tôi đi xuống tầng một, vội vàng tiến lại gần.
"Có vẻ như thông tin về cấp hạng của Phụ tá Kim Woo-jin đã được đăng lên mạng rồi.
Hội trưởng nói là hiện đang cử nhân viên an ninh tới, nên một lát nữa chúng ta mới đi được."
Woo Seo-hyuk mở trang web cổng thông tin trên điện thoại của anh ta và đưa nó cho tôi.
Tên của Kim Woo-jin đã có trong danh sách tìm kiếm rồi này.
「Xếp hạng xu hướng tìm kiếm
1, Hạng A
2, Requiem Kim Woo-jin
3, Thăng hạng
4, Kim Woo-jin hạng C
5, Kim Woo-jin 」
Dù có tên trong danh sách tìm kiếm nhưng biểu cảm của Kim Woo-jin vẫn không có nhiều biến động.
Kim Woo-jin chỉ có vẻ khó chịu và thấy những thứ này thật phiền phức.
"Tôi nghĩ nó sẽ thu hút được nhiều sự chú ý, nhưng tôi không ngờ nó lại nhanh đến mức này."
"Lúc này lại có thêm phóng viên đến rồi kìa.
Phía trung tâm đã ngăn họ lại ở một mức nào đó rồi, nhưng mà....!"
Trước những lời nói của Min Ah-rin, Woo Seo-hyuk nhìn ra bên ngoài với vẻ bối rối.
Các nhân viên an ninh có di chuyển nhanh đến mấy thì cũng phải