Phó Gia Trạch đeo khẩu trang bước xuống lầu dưới, Thanh Hành đứng ở cửa phòng.
"Anh nói xong chưa?" Thanh Hành ngoan ngoãn cười.
Phó Gia Trạch cau mày: "không phải tôi nói em không được lên lầu sao?"
Thanh Hành cắn môi: " Em...!em luôn nghe mọi người nói rằng anh Quỳnh Nhân lợi hại như thế nào, nên em muốn nhìn thấy người thật ra sao."
" Được rồi, mắt đỏ là sao? Anh không trách em." Phó Gia Trạch xoa tóc và nói: " Tôi nhớ em đã nói là có thể xem tướng, có nhìn ra gì không? Mọi người trong công ty đều nói, Quỳnh Nhân không không thể hot là do xung khắc với phong thủy của công ty.
"
" em không quá am hiểu lắm, chỉ có thể nhìn ra đại khái.
Cuộc sống của anh ấy rất tốt, có lẽ chỉ là sao may mắn không tốt.
Nếu anh ấy chịu làm những việc khác, anh ấy sẽ sớm giàu có." Thanh Hành nhìn Phó Gia Trạch nói, "Anh ơi, hay anh khuyên anh ấy đổi nghề đi."
"không được!"
Phó Gia Trạch từ chối mà không hề suy nghĩ về điều đó, trái tim Thanh Hành chùng xuống.
"Thanh Hành, em biết nhiều thứ, không biết có cách nào giúp cậu ấy thay đổi vận mệnh không?" Phó Gia Trạch cao hơn cậu rất nhiều, cúi người nắm lấy bờ vai mảnh mai của cậu, "Quỳnh Nhân rất quan trọng với anh, chỉ cần em có thể thay đổi được vận thế.
Anh nhất định sẽ báo đáp em.
"
Thanh Hành ánh mắt lóe lên, ôn nhu nói: "Sư huynh, anh thích hắn sao?"
Tay Phó Gia Trạch lập tức siết chặt, nắm đến vai Thanh Hành đau nhói, hoảng sợ nhìn khuôn mặt đẹp trai của Phó Gia Trạch, đôi mắt đỏ bừng đầy oan ức.
" Làm sao có thể, tất nhiên anh chỉ thích em.
Nhưng cậu ấy đã giúp anh, nên anh muốn giúp cậu ấy, không có gì hơn."
Phó Gia Trạch lơ đễnh dỗ dành, ánh mắt như nhìn xuyên qua Thanh Hành, nhìn một người khác không có ở đây.
Thanh Hành nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp đến kinh người của Quỳnh Nhân, trái tim lại cảm thấy đau, " em không có bản lĩnh giúp người khác thay đổi vận thế, xin lôi a, ca."
Đây là một lời nói dối.
Cậu xuất thân từ một gia đình huyền môn, phải sử dụng thành thạo tất cả các loại thuật giả kim.
Muốn tạo thứ điều gì đó từ con số không là điều rất khó, để một người không có may mắn có được thứ không thuộc về mình.
Nhưng nếu cậu muốn để vận đỏ của Quỳnh Nhân ngày càng giảm sút hơn hiện tại thì có thể áp dụng nhiều phương pháp, Nhưng...!khuôn mặt của Quỳnh Nhân có chút kỳ lạ, đáng nhẽ anh ta không nên ở trong tình huống như vậy.
Mặc dù vẻ hung ác trên mặt Thanh Hành chỉ thoáng qua, nhưng Phó Gia Trạch đã nhìn thấy rõ ràng.
Hắn có chút không hài lòng, vẫn luôn cảm thấy Thanh Hành biểu hiện có chút không tốt.
Vì vậy, hắn ta càng ôn nhu hơn: " không sao, là anh nghĩ em quá tài giỏi, dù sao thì thiên tài như Quỳnh Nhân là số ít, anh không nên đặt kỳ vọng quá cao vào em, gây áp lực cho em, xin lỗi a."
Hiệu quả của câu này thật tốt, sự đố kỵ gần như tràn ra khỏi mắt Thanh Hành, hắn không kìm nén được, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú có chút méo mó.
Phó Gia Trạch cảm thấy hài lòng và ôm lấy cậu bé mảnh mai.
"Tôi thực sự không thích Quỳnh Nhân, tôi chỉ yêu em."
Hắn dùng giọng điệu bàng hoàng như thể đang tự thuyết phục mình, nhưng trên mặt lại nở nụ cười đắc ý.
————————————
Người đại diện nhìn vào màn hình, cả người choáng váng.
" hắn đang khích bác đứa trẻ kia hận cậu?"
Quỳnh Nhân: " hừ, hừ."
Người đại diện chấn kinh thật lâu vẫn chưa hoàn hồn: " Hắn ta bị bệnh sao, có âm mưu gì...!Hắn ta sẽ khiến cậu ngốc nghếch sao?"
Quỳnh Nhân nhún vai.
Cậu xui xẻo đến không còn gì để nói, luôn bỏ qua các cơ hội tốt bởi một đống lý do kỳ quái.
Tham gia tuyển tú, máy chủ báo hỏng không điền tên được.
nhận được bộ phim, một số diễn viên chính thay nhau gặp sự cố, dự án phim đóng cửa hoàn toàn.
Tham gia vào một chương trình tạp kĩ, chuyến bay cậu đã mua trước đột nhiên dừng bay, không kịp mua vé mới, phải ở lại sân bay mất hai ngày, rồi bị show trả về với lý do đến trễ trầm trọng.
Có rất nhiều xui xẻo không biết là do thể chất hay do người khác cố tình hãm hại.
"Làm sao cậu phát hiện hắn là người trong ngoài không đồng nhất?"
" tình cờ."
Có một ngày Phó Gia Trạch đến tìm cậu, vừa đi khỏi nửa phút, điện thoại có hình ảnh đột nhiên hoạt động.
Trên màn hình xuất hiện hình ảnh của Phó Gia Trạch, anh ta đang ôm một tiểu thần tượng trong cầu thang.
Đây là vấn đề cá nhân, Quỳnh Nhân không quan tâm, nhưng tôi cảm thấy tò mò, Phó Gia Trạch lúc ấy đang hồng, tại sao có thể cùng người khác ôm ấp ở ngoài hành lang như thế, hắn ta không sợ lên đầu đề sao?
Ngày hôm sau, cậu và Phó Gia Trạch gặp nhau trong công ty, Phó Gia Trạch thực sự bày tỏ yêu thích cậu.
Quỳnh Nhân đột nhiên đánh hơi được hơi thở của biển.
Đây không phải Hải vương, thì cũng là tra nam.
Cần phải ném vào thùng rác.
Cậu phát hiện Phó Gia Trạch rất thích trước mặt bạn trai của mình nói Quỳnh Nhân chính là bạch nguyệt quang của hắn.
Và có vẻ thích bạn trai buồn vì cậu.
Đến đây cậu cảm thấy Phó Gia Trạch thật buồn nôn.
Nhưng thông qua màn hình điện thoại thỉnh thoảng sáng lên, cậu phát hiện ra một điều còn kinh khủng hơn, đó là mục đích của Phó Gia Trạch dường như không chỉ khiến bạn trai hắn ghen mà thậm chí còn ghét cậu.
thực sự không thể giải thích nổi.
Quỳnh Nhân đã cố gắng thức tỉnh đứa trẻ ngốc khi yêu kia, lại bị coi là cạy góc tường.
Cậu không thèm nói nữa, thích ăn thiệt thòi tự mình ăn đi, cậu không nợ nần ai cả.
Người đại diện không nghĩ ra: " hắn dối trá còn chưa tính, tại sao còn muốn gây xích mích để bạn trai hắn ghét cậu?".
Truyện Nữ Phụ
Quỳnh Nhân: " Tôi không biết nguyên nhân, nên mới không trở mặt với anh ta.
Anh không cảm thấy, tôi xui xẻo rất kỳ quái sao?"
Người đại diện: "Điều này sao có thể không kỳ quái chứ.
Tôi vốn luôn tin tưởng vào khoa học, bởi vì cậu, tôi hiện tại toàn đi bái thần tài."
Quỳnh Nhân: " có chuyện tôi không nói với anh."
" anh còn nhớ không, tôi trước đây có một tài khoản trong Libilibi, dùng để phát video nhảy múa.
Lúc xuất đạo công ty đặc biệt dặn dò không được đăng nhập tài khoản cá nhân, lên nó đã lâu rồi không cập nhật.
"Tôi luôn đội một chiếc mũ bóng chày cộng với đeo khẩu trang trên tài khoản đó, khi nhìn vào sẽ không thấy mặt mình, tôi không muốn bị nhận ra."
Sau khi xuất đạo, Quỳnh Nhân dần dần quên mất tài khoản đó.
Cho đến nửa tháng trước, cậu tâm huyết sôi trào đăng nhập vào và phát hiện thấy trạng thái của tài