Cuối cùng cũng đến tiết cuối, ngay khi đứng dậy chào cô giáo xong thì bọn học sinh bắt đầu cầm cặp rồi lũ lượt đi ra khỏi lớp. Nguỵ Tử Đông và Chương Thế Hàn đều đang thu dọn đồ đạc. Kim Thần Hi nhìn đồng hồ, nếu như ngày thường thì hẳn sắp đến giờ đánh nhau, nhưng mà từ khi có hiệu trưởng mới luật đã thay đổi
Đã hết đánh nhau nên Kim Thần Hi cũng không sợ chị gái mình bị tên du côn nào đó chặn đường, nhàn nhã bỏ sách vở vào cặp. Chờ cô vừa bước nửa bước chân ra cửa lớp, đã bắt gặp ngay cái mặt thiếu đánh của Quân Vô Ưu, cô ghét bỏ nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mặt
" Mẹ nó, Quân Vô Ưu, cậu đúng là âm hồn không tan"
" Đừng lạnh lùng như thế, tụi mình là một nhóm mà" Nam sinh kia không quản cô mặt lạnh sỉ nhục mình, vẫn như cũ giả ngu mỉm cười vô hại
" Bệnh thần kinh" Kim Thần Hi châm chọc, lạnh nhạt lướt qua
" Nè, đừng đi mà"
Kim Thần Hi bị Quân Vô Ưu quấn lấy nháo một trận, lúc tìm được Kim Tần Nguyệt đã trôi qua nửa tiếng từ lúc tan học. Chị ấy đứng trong ánh chiều tà dần ngả, hai tay nắm lại thật chặt rồi đặt lên ngực và vẫn luôn chăm chú nhìn cô
Trái tim Kim Thần Hi vô thức cảm thấy có lỗi. Sao cô có thể mỹ nhân đợi mình những nửa tiếng cơ chứ
TMD Quân Vô Ưu, đừng để lão nương gặp lại cậu, tôi nhất định sẽ đấm cậu ra bã
Kim Thần Hi ác độc nghĩ, ánh mắt lại dịu dàng nhìn chị gái. Cô cũng không muốn miêu tả mái tóc đen như gỗ mun hay màu mắt đen láy của chị ấy nữa, nhưng nếu muốn so sánh thì thì đôi mắt của chị ấy có lẽ còn xinh đẹp hơn từng ngôi sáng lấp lánh trên bầu trời đêm thăm thẳm phía trên kia nữa kìa. Hôm nay chị ấy thả mái tóc đen dài bồng bềnh sau lưng, dưới chiếc áo khoác dài màu be là đôi chân quyến rũ trong đôi tất legging đen. Thật sự không có từ nào khác phù hợp với chị ấy hơn ngoài từ "quyến rũ" cả.
Kim Tần Nguyệt làn da so với trước kia còn trắng hơn, bên má vì lạnh mà đỏ ửng, hai mắt sáng trong, trên môi treo nụ cười vô hại, tay vẫy chào đồng học. Vừa nhìn thấy cô tới đã nở một nụ cười tươi rói, rồi ngay lập tức chạy tới khoác tay cô
" Tụi mình ra ngoài mua đồ đi, chị thèm khoai lang nướng quá"
Khoai mật là ngon nhất, ngọt ngọt mềm mềm, nóng hổi trong tay, vừa thổi vừa ăn, ấm từ dạ dày đến trái tim. Nghĩ như vậy, Kim Thần Hi trong bụng cũng nuốt nước miếng cái ực
" À, ừ" Kim Thần Hi ngó nghiêng ra đằng sau, hôm nay không có thấy cái đuôi của chị ấy
Được nha! Cô rất vui vẻ đó
"Đi thôi!"
Trên đường đi, trời trở gió, thổi đến rất lạnh
" A, trời vào đông rồi" Kim Thần Hi nghe thấy chị gái lẩm bẩm. Cô im lặng không nói gì, cùng chị ấy sánh vai đi qua đường. Đến cửa tiệm khoai lang mà hai người mới biết cách đây vài ngày, cửa đóng chặt, trên bảng đề chữ tạm nghỉ
Kim Tần Nguyệt thất vọng a một tiếng, lại bĩu môi không đồng tình
" Tụi mình ăn mì tôm nha?" Kim Thần Hi đề xuất
" Sao lại ăn mỳ tôm?"
Quả nhiên!!!
Đúng là đẳng cấp nữ thần so với mình thì khác biệt một trời một vực
Nghĩ thế, cô cũng bịa đại một lí do ra " Trời lạnh thế này ăn mỳ là chuẩn nhất. Giống kiểu đứng trên đỉnh Everest xong vừa rét run cầm cập vừa ăn ấy."
Bịa xong đến chính bản thân cô cũng cạn lời
Dù sao thì đúng là đứng trong cái lạnh vừa ăn vừa thổi mì tôm nóng hổi nghe hấp dẫn thật, nhưng mà lí do có hơi không thực tế thì phải
Kim Tần Nguyệt nhìn ra