Kim Tần Nguyệt định đi tìm Kim Thần Hi nhưng vừa bước ra đã thấy đầu óc xoay cuồng, trước mặt toàn là lều, cô như bước vào thế giới của những túp lều
Giữa một đống lều giống nhau như đúc thế này thì cô làm sao biết vị trí cụ thể của em gái ở đâu, biết đi đâu mà tìm em bây giờ?
Trong lúc Kim Tần Nguyệt định nhắm mắt nhắm mũi chạy thẳng thì một ai đó đã gọi cô lại
" Tần Nguyệt học tỷ"
Kim Tần Nguyệt quay lại đằng sau, hai mắt cô đột nhiên sáng như sao, hô lên cái tên quen thuộc "Hồng Tiểu Mao"
" Chị đi đâu vậy?" Đối phương có lẽ rất bất ngờ khi thấy cô, chỉ ra ngoài đi vệ sinh mà lại gặp được học tỷ, quá may mắn rồi a!
" Chị đi tìm em gái"
" Em gái của chị học lớp nào?"
" 11F"
Hồng Tiểu Mao gãi đầu, cô chẳng tài nào tìm được em gái của học tỷ ở giữa rừng người này được, chẳng còn cách nào, cô đành nói "Học tỷ về lều em chơi nhé, lát nữa em mang học tỷ đi tìm em gái chị"
" A... làm phiền quá"
" Phiền gì chứ" Bị người đẹp làm phiền, loại phiền phức này ai cũng muốn đấy chứ
Kim Tần Nguyệt bị Hồng Tiểu Mao nắm tay kéo đi, sau khi vòng qua mấy cái lều giống hệt nhau, cuối cùng đã tới được lều của cô nàng
Tần Nguyệt chẳng hiểu sao cô nàng lại nhớ đường về lều hay như thế, đúng là trí nhớ siêu phàm mà
Lúc Hồng Tiểu Mao dẫn Kim Tần Nguyệt đi vào, đám con trai phía bên trong bất ngờ lắm, kiểu không tin nữ thần giá lâm xuống cái lều rách nát tồi tàn này luôn
" Ya, cái đám này, mau dẹp rượu vào" Hồng Tiểu Mao hét một tiếng, cả đám vội vàng thu dọn rượu, sợ uống tiếp khi say sẽ làm ra mấy trò bậy bạ doạ học tỷ sợ bỏ chạy quá
" Tinh tinh cướp công chúa về rồi đấy à" Cố Khải ngả ngớn trêu ghẹo
" Cái tên điên này, cậu muốn chết à" Hồng Tiểu Mao xắn tay áo lên, nếu không phải vì có học tỷ ở đây, cô thật sự muốn cùng cậu ta làm một trận sinh tử
Hồng Tiểu Mao tự nhủ trong đầu
Giữ hình tượng, giữ hình tượng, phải giữ hình tượng!!!
" Chào học tỷ" Cả đám đồng thanh
" Chào mọi người" Kim Tần Nguyệt lễ phép cúi đầu, khoé mắt nhìn quanh nhưng chẳng tìm thấy tiểu học đệ ở đâu
Một nam sinh trong đó thấy gái đẹp liền bày trò
"Này, chúng ta chơi nói thật hay thử thách đi!"
Nếu là chuyện gì thú vị mà không cần dùng thể lực thì ai cũng ngay lập tức hồ hởi trả lời
"Được đấy! Tớ đồng ý."
"Thôi nào."
Lý Dịch Phong chỉ trả lời một câu rồi cười phì như thể đang cạn lời như vậy chứ cũng không có ý định ngăn cản
" Học tỷ mau ngồi vào đi" Hồ Địch vội vàng đẩy đám nam sinh ra chừa chỗ cho Tần Nguyệt, sợ cô xấu hổ, cậu ta liền đánh tiếng với Hồng Tiểu Mao "Mao Tử, cậu ngồi cùng với học tỷ đi"
" A, được" Hồng Tiểu Mao kéo tay cô ngồi vào
Cũng may trước khi ra ngoài Kim Tần Nguyệt đã khoác thêm một cái áo layer, lúc ngồi xuống miễn cưỡng có thể che cặp chân dài xinh đẹp kia
Cả đám ngồi tạo thành một vòng tròn, bên trái Tần Nguyệt là Tiểu Mao, bên phải là Lý Dịch Phong
Lều hơi nhỏ, chân của mọi người đều chạm nhau
Chân Hồng Tiểu Mao chạm vào thì không sao, nhưng chân Lý Dịch Phong dính vào lại khiến cô cảm thấy không thoải mái
"Chúng ta chơi thử thách hay sự thật nhé, nếu ai không dám thì phải uống rượu" Hồ Địch đảo mắt sang nhìn Tần Nguyệt, cười nói "Học tỷ cũng thế đó, không có vụ thiên vị đâu"
" Được" Kim Tần Nguyệt gật đầu, chút rượu này cô vẫn chơi được
Cả đám thấy cô hào sảng như vậy liền thoải mái hơn, thì ra mỹ nhân không phải ai cũng kiêu ngạo, mắt đặt cao hơn đầu
Mấy người khác cũng không nói gì thêm nên họ bắt đầu đặt một chai rượu rỗng ngay giữa rồi xoay vòng.
"Này, ai hỏi trước đây?" Hồng Tiểu Mao lên tiếng
"Cứ quay một vòng đi. Bị trùng thì lại bỏ qua quay tiếp." Lý Dịch Phong nói
"Được rồi."
Tưởng Chính Hàng trả lời bình thản như vậy rồi lại ngồi thẳng lên.
Ngay lúc đó, trong đầu lại hiện ra khung cảnh mà cậu ta từng thấy
Cố Khải ngồi đằng sau ghế của cậu và Phó Gia Hành, lúc cả bọn đánh bài thì chỉ nhìn chăm chăm vào bóng lưng của Hồng Tiểu Mao
Khi vừa nghĩ đến ánh mắt của cậu ta như vậy thì Tưởng Chính Hàng tự nhiên quay đầu ra nhìn Cố Khải.
Ánh mắt của hai người chạm nhau trong không trung
Người quay đầu đi trước là Tưởng Chính Hàng.
Sau đó cậu giả vờ vui vẻ như không có gì mà xoay chai rượu.
Khi cái chai quay về người khác, cậu ta lại lén quay ra nhìn Cố Khải, sau đó chỉ nghiêng mặt sang bên cạnh mà không có biểu cảm gì
Trò chơi nói thật này kéo dài đến tận một tiếng đồng hồ
Kim Tần Nguyệt và Hồng Tiểu Mao chưa hề bị chai rượu xoay trúng lần nào
Cả đám đều khen hai người vận khí tốt
Lúc này, chai rượu đang xoay vòng kia cũng chỉ đúng vào người Hồng Tiểu Mao.
Gương mặt tươi cười của cô nàng cứng đờ lại.
Chết tiệt, ngay khi cô nàng vừa lẩm bẩm như vậy thì đã có đứa nhìn xuống chai rượu mà hét lên
"Ồ yê, Mao Tử. Cuối cùng cũng tóm được cậu!"
"Thật sự là may mắn vãi chưởng. Sao từ nãy đến giờ mới dính được một phát nhỉ?"
"Này, sung sướng quá. Cuối cùng được đào bới về Mao Tử rồi."
Mấy đứa này vừa vỗ tay nhau bôm bốp vừa cười hào hứng
Hồ Địch xoa xoa tay, câu hỏi lần này thuộc về cậu ta, nhìn nụ cười âm hiểm kia Tần Nguyệt liền biết Hồng Tiểu Mao xong đời rồi
"Trong hai người Tưởng Chính Hàng và Cố Khải cậu thích ai hơn?"
Hồng Tiểu Mao sửng sốt, không ngờ sẽ bị hỏi câu như vậy
Kim Tần Nguyệt cũng được khai