Lúc hai người học xong đã hơn sáu giờ, Kim Tần Nguyệt có gửi tin nhắn cho Kim Thần Hi, dặn cô ấy đừng lo lắng, cô sẽ trở về kí túc sớm.
Bụng đã kêu rột rột vì đói, Kim Tần Nguyệt mau chóng thu dọn sách vở vào cặp, chuẩn bị ghé qua căn tin mua đồ ăn tối rồi về kí túc xá
" Mình đi trước đây" Cô tạm biệt bạn cùng bàn của mình
" Đợi đã..." Doãn Tư Văn thấy Kim Tần Nguyệt định rời đi lập tức kéo tay cô lại, nhưng sợ cô phản cảm nên mau chóng buông ra "Bây giờ căn tin chắc cũng không còn gì, tụi mình ra ngoài ăn đi"
" Nhưng mà..." Kim Tần Nguyệt đắn đo, trước giờ cô chưa từng đi riêng với bạn học nam
" Để cảm ơn cậu dạy kèm cho mình, mình mời cậu ăn tối. Huống hồ gì ngày mai cũng là cuối tuần, ghé qua chợ đêm dạo cho khuây khoả" Doãn Tư Văn thấy cô chần chừ liền mau chóng bồi thêm câu " Ăn có sức, cuối tuần chúng ta còn phải tới "nhà" học toán"
Nhìn khí thế quyết tâm chống liệt môn toán của cậu, Kim Tần Nguyệt không còn cách nào phải đồng ý. Đi một chút cũng không sao, bọn họ nam nữ trong sáng, không mập mờ cũng chẳng dây dưa không rõ, sẽ không ai hiểu lầm
Bầu trời đêm hè đen kịt, thi thoảng có ánh đèn lấp lánh của máy bay xuyên qua màn đêm, ánh sáng nhấp nháy vạch một đường, rồi chầm chậm lặn mất.
Quán ăn nhỏ bên ngoài trường vô cùng nhộn nhịp, dưới bóng đèn nhỏ, một đám học sinh bụng sôi ùng ục vây quanh chiếc xe đẩy, mùi thịt nướng bốc lên nghi ngút
Những quán ăn vặt như thế này không sao đuổi hết được, mỗi khi màn đêm buông xuống lại từ từ mọc lên như nấm, dần dần hình thành một cái chợ, thu hút rất nhiều du khách nên được chính quyền cho phép hoạt động, gọi đây là chợ đêm, còn có tên khác là phố đi bộ
" Cậu muốn ăn gì, ăn xiên nướng không?" Doãn Tư Văn nhìn nhìn hai bên đường hàng quán tấp nập, món nào món nấy được làm vô cùng thơm phức
" Buổi tối ăn cái đó khó tiêu lắm" Kim Tần Nguyệt lắc đầu, nhanh chóng tấp vào một quán mua trà sữa full trân châu đen mà cô thích
" Cậu muốn uống không, tôi mời cậu?" Kim Tần Nguyệt móc ví ra, Doãn Tư Văn nói không cần nhưng cũng dành trả tiền, cô lập tức từ chối. Cô không muốn ăn không hưởng không của người con trai khác, nếu bạn trai mua cho cô, cô mới vui vẻ nhận lấy
" Cậu thích cái đó hả" Doãn Tư Văn chỉ chỉ cái ly kì quái trên tay cô, không hiểu tại sao bọn con gái luôn miệng than béo lại muốn uống cái loại nước uống ngọt sợt này, thêm cả cái cục dẻo dẻo kì quái kia nữa
Kim Tần Nguyệt gật đầu, đứng tại chỗ ngậm ống hút hút một ngụm.
Từng ngụm sữa ngọt ngào tràn vào miệng, đúng là rất ngon, không hổ danh là quán trà sữa nổi tiếng nhất chợ đêm, lúc cô mua phía sau còn có rất nhiều người đang chờ
" Béo một chút mà được uống trà sữa tớ cũng bằng lòng"
" Con gái các cậu khó hiểu thật"
" Ha ha..." Kim Tần Nguyệt bước tiếp, con phố rất đông người, nhưng Doãn Tư Văn cao lớn phía trước đã che chắn, bước đi mở đường cho cô
Cậu ta làm cô nhớ tới một người. Nhưng so với lúc ở bên người đó, cùng Doãn Tư Văn lại chẳng đem đến cho cô cảm giác gì cả
Chẳng lẽ đây là khác biệt giữa bạn thường và bạn thân sao?
" Châm cho tớ điếu thuốc coi" Hồng Tiểu Mao nhìn đám bạn hút thuốc lá mà thèm, lập tức giành một điếu trong bao của Tưởng Chính Hàng, còn đá đít cậu chàng một cái
" Hút cái rắm, con gái mà hút cái này không sợ thối miệng, chẳng thằng nào thèm hôn cậu à" Tưởng Chính Hàng giật lại, bỏ thuốc vào bao, ném sang cho Lâm Trạm. Lâm Trạm tiếp được, nhét thuốc vào túi áo, còn