Một nhóm các cô gái xinh đẹp tụ tập tại vườn hoa khiến nam sinh cất bước đi qua đều không nhịn được quay đầu. Người được chú ý nhiều nhất vẫn là cô gái được mệnh danh chị đại của trường, bông hồng có gai, toàn thân lúc nào cũng toả ra hai chữ khó gần. Cô không mở miệng, chẳng ai dám hó hé lời nào.
Phương Viện nhìn Mạch Nha cau mày không vui, biết ý móc ra một điếu thuốc từ trong bao, chân chó đưa qua
"Tao không hút" Mạch Nha gạt đi điếu thuốc trước sự bất ngờ của mọi người
Tiêu chuẩn của một chị đại là gì?
Đó là đánh nhau giỏi, lạnh lùng, vừa biết hút thuốc vừa có gan chơi lớn, chính là kiểu người coi trời bằng vung
Chị đại của bọn họ làm sao lại đổi tính rồi?
"Hôm nay bà giám thị kia nghỉ, chị cứ hút đi, em canh giáo viên cho" Phương Viện cho rằng cô sợ giáo viên, vội vàng đứng ra bảo đảm. Là đàn em của chị đại, thu nhập thông tin về đối thủ là một trong những việc cô phải làm
Thế nhưng cô vẫn gạt tay Phương Viện ra
"Tao đang cai thuốc" Mạch Nha ngữ khí chém đinh chặt sắt, trên mặt mang theo quyết tâm.
Cô thích một người con trai. Cô không biết anh thích gì, chỉ thấy những lúc anh phiền muộn sẽ thường hút thuốc. Cô vì muốn có một tiếng nói chung với anh mà tập hút thuốc, nhưng một người bạn chung của cả hai lại nói với cô rằng anh đã bỏ thuốc, nguyên nhân là vì cô gái mà anh ấy yêu không thích mùi thuốc lá
"Gia Hành kiêng rồi, tao còn hút làm gì" Lúc cô nói ra câu này, nhìn cô vừa cô đơn vừa yếu ớt. Phương Viện nhìn chị đại vì một thằng con trai mà suy sụp tới mức độ này, không nhịn được bất bình, trong lòng càng thêm chán ghét Kim Tần Nguyệt
"Mấy nay em nghe đồn Hành ca để ý tới con nhỏ chị lớn của đôi song sinh mới chuyển trường, còn vì cô ta mà học hành chăm chỉ. Chị, chúng ta đánh con nhỏ đó một trận đi"
"Phải đấy chị Nha, em cũng ngứa mắt con ả lâu rồi. Ỷ mình có khuôn mặt xinh đẹp liền dám từ chối nam thần của em" Cô gái tóc ngắn có ngực bự nhất ở đây nghẹn tức một bụng. Lần trước nam thần xin phương thức liên lạc của Kim Tần Nguyệt ở thư viện, cô cũng tình cờ có mặt ở đó. Thấy nam thần bị từ chối tới những ba lần, nếu không phải có bạn thân giữ lại, cô đã sớm đi lên đánh cho con ả đó một trận.
"Đúng đó, đánh đi"
Trong nhóm nhất thời chia thành hai phe, một phe đã từng tiếp xúc với Kim Tần Nguyệt, thấy con người cô dịu dàng từ trong xương, đối xử với ai cũng bình đẳng, thái độ hoà khí, không chấp nhận việc đánh người vô cớ.
Một phe lại ủng hộ dạy cho cô một bài học, đều thấy cô là loại con gái ỷ đẹp sinh kiêu
Nội bợ nhất thời lung lay
Cả đám cãi nhau hăng say, bất thình lình truyền đến một giọng nam lanh nhạt "Không được động vào chị ấy."
Cả đám giật mình nhìn qua. Chẳng biết từ lúc nào trước mặt đã có một thiếu niên đi tới, vẻ mặt lạnh nhạt
Kế hoạch bị nghe hết rồi?
Vẻ mặt bọn họ cứng ngắt, như con chuột bị túm lấy cái đuôi. Nhưng mà ỷ có chị đại ở đây chống lưng cho mình, lại vểnh mặt lên nhìn nam sinh
"Đừng có xía vào chuyện người khác" Mạch Nha ném vỏ lon đã bị bóp lại tới trước mũi chân Ôn Tri Lễ, thái độ thách thức
Ôn Tri Lễ giương mắt nhìn cô
Mạch Nha cũng không e sợ mà trừng lại
Đám con gái run rẩy đứng nép vào nhau, một núi không thể chứa hai hổ, nhưng giờ đây trước mặt họ một là cọp cái, hai là đại ác ma. Đám con gái hận mình không thể biến thành bọt sóng, một giây tan biến khỏi nơi này
Phương Viện nhìn bộ dạng hung thần của nam sinh, run run trốn sau lưng Mạch Nha. Cô nàng vừa nhớ được người trước mặt là ai, vội kéo tay chị của mình lại, thấp giọng nói
"Chị, đừng chọc tên đó"
"Mày sợ cái gì?" Mạch Nha liếc cô nàng bình thường hung dữ hổ báo nay đột nhiên giống như tiểu bạch thỏ trốn sau lưng mình, thở dài, nhưng vẫn để cho cô nàng trốn
"Hắn là tên ác bá của trường học đó, Ôn Tri Lễ, bạn của Hành ca" Phương Viện nâng cao giọng, muốn thu hút sự chú ý của nam sinh
Nhưng mà, Ôn Tri Lễ ngay cả một cái ánh mắt cũng không cho cô, chỉ nhìn chằm chằm vào Mạch Nha, toàn thân tản ra một cỗ hơi thở người lạ chớ quấy rầy, khiến người khác không dám tới gần.
Bọn họ tự nhiên biết