Nhìn thấy Trình Tuyết Ý nói chuyện dõng dạc như vậy thôi nhưng thật ra trong lòng Tô Ngu cũng cảm thấy rất lo lắng.
Cô cho rằng việc này sẽ không đơn giản như vậy.
Nhưng không ngờ, việc này thực sự không hề phức tạp chút nào.
Bản thân Tô Ngu cũng có ý muốn giành lấy vai nữ chính này, thù lao đóng phim có cũng được không có cũng không sao, chủ yếu để lý lịch của Trình Tuyết Ý ổn thỏa một chút, sau này cũng dễ giành được vai diễn tốt hơn.
Cho nên ngày hôm sau, chị ta đã tới đoàn phim «Kỷ niệm ngây ngô» để bàn bạc thử, không nghĩ tới khi đoàn phim nghe thấy Trình Tuyết Ý muốn diễn vai nữ chính thì cảm thấy rất vui mừng.
Lưu Nguyên yêu cầu đối với diễn viên rất cao nhưng thời gian lại gấp như vậy, trong một thời gian ngắn thì đúng là không thể tìm được diễn viên nào thích hợp.
Hơn nữa biểu hiện gần đây của Trình Tuyết Ý rất được Lưu Nguyên yêu thích, kỹ thuật diễn tiến bộ rất nhanh, hơn nữa ngoại hình lại rất phù hợp, khuôn mặt mối tình đầu cộng thêm mái tóc dài đen thẳng đó so với Tống Tình thì còn thích hợp hơn.
Hai bên đều vừa ý, nên việc này cứ như vậy mà tiến hành.
Toàn bộ quá trình thuận lợi tới mức khiến người ta không thể tin được.
Mãi cho đến khi «Kỷ niệm ngây ngô» khởi động máy một lần nữa thì Trình Tuyết Ý mới cảm nhận được chuyện gì đang xảy ra.
Con mẹ nó, cô đúng là quá may mắn rồi?
Ngày đầu tiên bấm máy, Trình Tuyết Ý xúc động cầm lấy kịch bản của nữ chính, bởi vì kiếp trước cô chưa từng được đảm nhận vai chính một lần nào cả.
Sau khi Vu Đồng Đồng trang điểm xong đi tới trường quay, thì nhìn thấy Trình Tuyết Ý đang ngồi ngây ngốc ngoài sân, cô ấy đi tới sau lưng Trình Tuyết Ý, sau đó đột nhiên nhảy ra trước mắt cô, trêu chọc nói: “Chúc mừng cậu nhé!”
Trình Tuyết Ý ngạc nhiên một lúc rồi mới định thần lại được, cười ngượng ngùng nói: “Cảm ơn cậu, Đồng Đồng.”
“Cảm ơn gì chứ, thật sự tớ cảm thấy cậu rất thích hợp với nhân vật này, cho nên cậu phải cố hết sức nhé!”
Có người vui mừng vì cô thì đương nhiên cũng có người ghen ghét.
Hai người diễn vai kẻ theo chân hot girl vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh này, cố ý bước tới mỉa mai nói: “Chúc mừng nhé, mong rằng lần này cô sẽ không làm đoàn phim thất vọng như lúc trước.”
Đồng Đồng cảm thấy có chút không vừa mắt: “Các cô ăn dấm sao? Chua quá đấy?”
“Có liên quan đến cô sao? Lúc trước cũng không thấy cô thân với Trình Tuyết Ý được bao nhiêu, sao ? Người ta vừa được làm nữ chính thì chạy tới đây nịnh bợ à? Tôi không phát hiện Vu Đồng Đồng cô là người nịnh bợ như vậy đấy.”
“Các cô có năng lực như vậy thì sao không đi tìm đạo diễn, kêu đạo diễn cho các cô diễn vai nữ chính!”
“Chúng tôi đương nhiên là không có năng lực đó rồi.” Hai nữ sinh kia liếc Trình Tuyết Ý nói:
“Nhưng một số người lại dùng chút thủ đoạn, có khi còn đang dùng quy tắc ngầm như Tống Tình”
“Các cô nói ai dùng quy tắc ngầm hả? Tuyết Ý là dùng thực lực để lấy vai diễn chứ không phải là loại như các cô nói đâu !”
Khi nhìn thấy ba người chuẩn bị xảy ra một cuộc tranh cãi Trình Tuyết Ý liền vội vàng đứng dậy, kéo áo Vu Đồng Đồng ra hiệu cô ấy đừng nói nữa.
Việc này nói nhiều hơn cũng chẳng được gì, không cần phải phí lời như vậy.
Cô cởi áo khoác len mỏng trên người ra, đặt lên lưng ghế, quay người lại lạnh nhạt nói với nữ sinh kia:
“Tôi có tư cách hay không, không tới lượt hai người lên tiếng.”
Đối với việc xảy ra ngoài ý muốn này, Trình Tuyết Ý biết nếu cơ hội này rơi xuống đầu cô, thì sẽ có rất nhiều người cảm thấy không hài lòng, nên cô đã chuẩn bị tâm lý từ trước.
Cô là người rất biết tự giác.
Một thời gian trước khi bấm máy, mỗi ngày cô đều dành rất nhiều thời gian để luyện tập lời thoại, tự mình đối diễn với bản thân, để có thể nắm được trạng thái tốt nhất khi quay phim, khiến cho bọn họ không thể xoi mói được gì.
Trên thực tế trong quá trình quay phim, mọi người đúng thật là không có lời gì để nói, bởi vì Trình Tuyết Ý chỉ cần diễn một lần là qua!Ngay cả Lưu Nguyên cũng không ngờ cô sẽ làm được như vậy.
Quá thành thạo, dường như không phải là cô đang đóng phim, mà là cô đã hòa nhập vào vai diễn, mọi lời nói và động tác đều rất tự nhiên.
Sau một ngày quay phim, Đồng Đồng không nhịn được lại gần cô lên mặt nói: “Tuyết Ý à, cậu thực sự rất tuyệt đó, trong chớp mắt đã hạ gục toàn bộ trường quay, khiến cho những kẻ ghen tị đó không nói được nên lời.”
Trình Tuyết Ý cầm lấy chai nước vui vẻ nói “Làm gì mà khoa trương dữ vậy?”
“Thật, thật mà, cậu là người có kỹ năng diễn xuất tiến bộ với vận tốc ánh sáng đó.” Cô ấy lại gần Trình Tuyết Ý, nở nụ cười gian xảo nói: “Người chị em, có bí quyết gì không?”
Trình Tuyết Ý búng nhẹ trán của