Chương 51: Tiểu Duy đang ghen ư?!
Cô ta hiểu rõ giới giải trí chính là một cái chảo nhuộm khổng lồ. Cho dù Bạc Nguyên Triệt có là người thanh cao đi chăng nữa thì cũng không tránh được việc bị nhuộm đen.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng cô ta vẫn không phục.
Cô ta vốn tưởng rằng khoảng cách giữa mình và Bạc Nguyên Triệt là xa không thể với tới. Không ngờ rằng một ả đàn bà phẫu thuật thẩm mỹ ngay cả một cảnh quay cũng chưa từng nhìn thấy bao giờ lại có thể dễ dàng chạm vào ánh trăng sáng trong lòng cô ta. Thật đúng là nực cười!
Ả đàn bà này có thể thì dựa vào đâu mà cô ta không thể chứ?"
"Vừa rồi lúc tôi hỏi, cậu ấy không thừa nhận cô là bạn gái cậu ấy." Trông Tống Đông Đông rất hả hê. Trong mắt cô ta lóe lên sự hy vọng: "Thế nên tôi và cô hãy dựa vào bản lĩnh của mình đi. Sau này đừng có giở mấy loại thủ đoạn cản trở tôi và cậu ấy nói chuyện nữa được không? Hẹp hòi lắm đấy."
Thu Danh Duy gần như phì cười trước lời nói của cô ta.
Cô thoáng thấy bóng dáng Bạc Nguyên Triệt đang cầm theo thứ gì đó từ bên kia trở lại, bèn mở cửa xe ra ngồi vào ghế lái, để lại đất cho cô hoa khôi trường này phát huy.
"Được thôi, tôi không cản trở hai người nữa nhé."
Nói xong, cô khởi động xe luôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thế là Bạc Nguyên Triệt với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi trơ mắt nhìn chiếc xe đi ngang qua người mình, không hề dừng lại dù chỉ nửa giây.
!!!
Anh vô thức muốn đuổi theo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Tống Đông Đông lại ngăn anh lại: "Cậu có thể nói chuyện riêng với tôi được không? Tôi có lời muốn nói với cậu."
Thấy cô ta, Bạc Nguyên Triệt nhíu mày: "Sao cô lại ở đây?"
"Vừa rồi chúng ta đang ôn chuyện thì bị cắt ngang. Tôi nghĩ có lẽ sau này không còn cơ hội gặp mặt như lần này nữa nên đã đuổi theo ra đây." Tống Đông Đông cắn môi dưới sau đó bày tỏ với anh những tâm tư tình cảm mình đã cất giấu nhiều năm qua: "Bạc Nguyên Triệt, tôi không quên được cậu. Tôi chưa từng ngừng thích cậu. Trước kia là thế, bây giờ cũng vậy. Nếu người phụ nữ kia có thể thì vì sao cậu lại không thể thử cùng tôi chứ? Mặt tôi là hoàn toàn tự nhiên, những mối quan hệ của tôi cũng vô cùng trong sạch, tôi cũng không muốn cái gì của cậu cả. Tôi chỉ đơn giản là thích cậu mà thôi!"
Lời thổ lộ đầy tình cảm của cô ta không hề đổi được chút cảm động nào của Bạc Nguyên Triệt.
Anh vô cùng nhạy bén bắt giữ được một từ: "Người phụ nữ kia ư?"
Cái kiểu cố tình đè thấp giọng xuống kia của cô ta khiến anh cảm thấy không vui. Vì thế anh không thèm giữ sự khách sáo thường ngày nữa mà thấp giọng nói: "Cái gì mà người phụ nữ kia chứ? Cô ấy là người mà tôi thích, mặt cô ấy hoàn toàn tự nhiên, cũng không hề có mối quan hệ gì bất chính ở đây cả! Cô ấy mới thật sự là người không cần bất cứ thứ gì..."
Nói đến đây, anh ngừng lại một chút, sự buồn bực và hụt hẫng thể hiện rõ trong lời nói: "Ngay cả con người tôi đây cô ấy cũng không cần!"
Nghĩ đến chiếc xe chẳng biết đã chạy đi đâu kia, Bạc Nguyên Triệt hết sức hối hận vì đã đồng ý với lời đề nghị về thăm trường cũ của Thu Danh Duy. Nếu không phải vậy thì sao lại gặp phải mấy chuyện khó chịu này chứ?
Anh sốt ruột đến phát điên, không thèm để ý đến Tống Đông Đông nữa mà xoay người chạy, muốn đi tìm chiếc xe kia.
Tình huống này khiến Tống Đông Đông bất ngờ. Cô ta đứng tại chỗ sửng sốt hồi lâu mới dần dần hiểu ra ý trong lời Bạc Nguyên Triệt.
Vậy nên...
Là Bạc Nguyên Triệt đang theo đuổi người phụ nữ kia sao? Còn... Chưa thành công?
Nhìn theo bóng dáng đang vội vàng rời đi kia, Tống Đông Đông nghi ngờ bản thân đã xuất hiện ảo giác.
Người kia vẫn còn là một đóa hoa cao ngạo lạnh lùng không biết tình cảm là gì năm đó sao? Dáng vẻ đuổi theo xe thấp kém như vậy trông cứ như chó bị chủ bỏ lại đang cố gắng muốn trở lại bên người chủ vậy.
Điên rồi!
Thế giới này điên cả rồi!
...
Ở bên kia, Bạc Nguyên Triệt đã chạy qua hai con phố. Chiếc xe vốn đã đi xa từ lâu lại không biết đã quay lại từ bao giờ, từ từ lùi lại đến trước mặt anh.
Bạc Nguyên Triệt thở dốc như trút được gánh nặng.
Anh không hề có suy nghĩ muốn trách cứ Thu Danh Duy vì đã bỏ mình lại mà chỉ cúi người xuống, đưa cốc trà sữa cho cô: "Trà sữa cửa hàng này làm uống ngon lắm. Nhân lúc còn nóng em uống thử xem."
Nhìn thấy cốc trà sữa kia, Thu Danh Duy không biết mình nên tỏ thái độ thế nào.
Cô nhận cái cốc với động tác cứng ngắc, ý bảo anh lên xe.
"Nói chuyện xong nhanh vậy à?" Cô hỏi.
"Nói chuyện gì cơ?" Bạc Nguyên Triệt vừa hỏi xong đã hiểu ngay cô đang nói đến điều gì, thế là anh giải thích: "Anh và cô ta chẳng có gì hay mà nói cả. Trước kia là người qua đường, bây giờ cũng thế, tương lai cũng vậy."
Thu Danh Duy cắm ống hút vào rồi hút một ngụm trà sữa.
Không ngọt cũng không nhạt, mùi vị thuần túy và thơm vừa phải, đúng là uống rất ngon.
Nhưng dù vậy thì vẫn không thể hoàn toàn tiêu diệt được cơn giận của cô. Lúc bỏ cốc trà sữa xuống, cô đè khóe môi xuống rồi phun ra một câu: "Chiêu ong dụ bướm."
Bạc Nguyên Triệt: ?
Ngoài cửa sổ, rẻ quạt bay phấp phới.
Đây là cảnh đẹp nhất ngày thu.
Nhưng hai người trong xe lại không ai rảnh mà thưởng thức.
Thu Danh Duy đang tìm lý do cho sự khác thường của mình ngày hôm nay. Còn Bạc Nguyên Triệt thì đang tự hỏi xem bản thân mình đã làm gì sai mà lại phải rước lấy một câu "Chiêu ong dụ bướm" như vậy.
Là vì anh để ý tới Tống Đông Đông sao? Nhưng anh cũng không đoán trước được rằng giáo viên trực ban ở thư viện lưu trữ lại là cô ta mà. Hơn nữa chẳng phải là anh không hề đáp lại những lời nói và hành động mờ ám kia của cô ta sao?
Vì sao lại...
Bỗng nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong đầu khiến anh trợn to hai mắt không thể tin nổi...
Chẳng lẽ...
Chẳng lẽ Tiểu Duy đang... Ghen ư?
Mặc dù anh cảm thấy dùng một từ như vậy trên người cô thật sự không ăn nhập gì lắm nhưng hình