Chương 64: [Phiên ngoại Thu Danh Duy và Bạc Nguyên Triệt] Anh chịu đựng là vì ai hả?
Vậy mới nói, giữa những người yêu nhau không có chuyện gì mà không thể giải quyết bằng một nụ hôn, nếu không thể thì cứ dùng hai, ba, bốn nụ hôn, hoặc là... dứt khoát lên giường trùm chăn đàm đạo sự đời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điều dưỡng đi kiểm tra đang kể với đồng nghiệp là Bạc Nguyên Triệt quá thú tính nên bị bạn gái đuổi ra ngoài, khi quay lại xem vào giờ nghỉ trưa thì phát hiện ra anh đã về lại phòng bệnh, đang ngủ trưa với bạn gái mình!
Thu Danh Duy đang nằm trên giường, Bạc Nguyên Triệt đang ngồi ở mép giường, họ tựa đầu vào nhau, mười ngón tay đan chặt vào nhau đặt trên chăn, trên môi nở một nụ cười mãn nguyện và bình yên.
Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ chiếu vào, tràn đầy ấm áp.
Đồng nghiệp sơ hở một cái là lại bị họ làm cho ghen tị, không nhịn được mà chọc cô ấy: "Không phải bảo là cãi nhau à? Cô gạt tôi! Không phải đang ôm nhau ngủ một giấc ngon lành đấy à?"
Sao điều dưỡng biết bọn họ lại làm hòa nhanh đến thế, không phải người yêu bình thường chiến tranh lạnh ít nhất cũng phải hai ba ngày sao?
Cô ấy bị nhét đầy một họng cơm chó*, lui ra ngoài với vẻ mặt nghi ngờ cuộc đời.
* Cơm chó: chỉ việc những người yêu nhau thể hiện tình cảm trước mặt những người độc thân.
...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngủ trưa một giấc no mắt.
Sợ Thu Danh Duy chán, Bạc Nguyên Triệt đưa cho cô một cái laptop, bảo cô chọn một bộ phim rồi anh xem với cô.
Trước giờ, Thu Danh Duy rất thích cảm giác mạnh nên tất nhiên cô sẽ không chọn phim tình cảm, thế là cô nhấp vào chuyên mục phim kinh dị trước tiên, chọn bộ phim đang được yêu thích nhất hiện nay.
Nhìn poster phim u ám quái quỷ, Bạc Nguyên Triệt sửng sốt: "Phim ma á?"
"Sao, anh sợ à?" Thu Danh Duy nói rồi định đổi: "Nếu anh sợ thì em sẽ đổi sang phim hài."
Vì không muốn bị bạn gái coi thường, Bạc Nguyên Triệt nắm lấy tay cô, nói cứ như thật: "Sợ á? Anh mà biết sợ á! Anh xem phim ma chả khác gì xem phim hài, vừa nãy anh chỉ hơi ngạc nhiên thôi, anh tưởng là em sẽ không thích cái loại máu me kém chất lượng và tiếng hét lố bịch này cơ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đúng là em không thích." Thu Danh Duy nói rồi nhấn mở bộ phim: "Nhưng bộ phim này được đánh giá rất cao, em nghe nói là ít cảnh máu me, các diễn viên cũng diễn tốt, đáng sợ lắm."
Nghe thế, Bạc Nguyên Triệt cảm thấy mình không ổn, nhưng anh vẫn sĩ diện tiếp tục cố chấp.
Anh không tin, giữa thanh thiên bạch nhật mà lại bị phim kinh dị dọa sợ!
Kết quả sau một tiếng rưỡi đồng hồ, tiếng hét bị đè nén trong cổ họng khiến anh suýt thì tắt thở, lòng bàn tay và sau lưng anh đổ đầy mồ hôi lạnh vì sợ hãi.
Thu Danh Duy xem xong thì lại rất hài lòng, tiện tay đánh giá năm sao: "Không tệ."
Cô nói xong thì gấp máy tính lại, vừa quay đầu lại liền trông thấy sắc mặt tái nhợt của người bên cạnh, cô không khỏi sửng sốt: "Anh sao thế?"
"Ờ, anh không sao." Bạc Nguyên Triệt hốt hoảng đứng dậy, rõ ràng là trong phòng mở hệ thống sưởi ấm hết cỡ, nhưng anh lại thấy xung quanh lạnh buốt, chẳng lẽ là ma nữ trong phim vừa nãy chui ra khỏi màn hình rồi?
Anh càng nghĩ càng thấy sợ, anh giả vờ điềm nhiên như không, kiếm cớ ra ngoài hút điếu thuốc cho đỡ sợ.
Nửa gói thuốc lá đã cháy hết.
Khuôn mặt của ma nữ vẫn chưa biến mất khỏi tâm trí anh.
Hiệu ứng khủng bố vẫn tiếp tục kéo dài cho đến khi trời tối.
Sau khi điều dưỡng thay thuốc xong lần cuối thì đã tới thời gian nghỉ ngơi.
Bạc Nguyên Triệt liếc nhìn hai chiếc giường cách nhau nửa mét, lén lút đẩy giường mình lại gần giường Thu Danh Duy, nhưng vẫn bất cẩn gây ra tiếng động, thu hút sự chú ý.
"Anh đang đẩy giường à?" Thu Danh Duy nheo mắt, thấy vẻ mặt như bị nói trúng tim đen của anh, cao giọng hỏi: "Anh muốn làm gì?"
"Không làm gì cả..." Bạc Nguyên Triệt viện cớ: "Chỉ là... anh muốn ở gần em một chút..."
Đương nhiên là nếu chỉ có vậy thôi thì Thu Danh Duy sẽ không từ chối, nhưng rõ ràng phản ứng của anh là đang chột dạ!
"Anh nói đi, rốt cuộc là làm sao?"
Sợ ma ư?
Nói ra câu này rồi anh biết giấu mặt vào đâu đây?
Anh đành cắn răng từ bỏ ý định lại gần cô, lặng lẽ đẩy giường về chỗ cũ, trông đến là tủi thân: "Em không muốn thì thôi vậy... Anh đi lấy nước nóng đây."
Anh nói xong rồi chạy vội vào phòng tắm.
Chẳng mấy chốc đã nghe tiếng nước chảy ào ào.
Sau khi bưng một chậu nước nóng đi ra như thường lệ, Thu Danh Duy mới kịp hỏi: "Cái này để làm gì?"
"Lau người cho em." Bạc Nguyên Triệt giải thích: "Em hôn mê bất tỉnh, nhưng không tắm thì không được, nên hơn hai tháng nay đều là anh lau người cho em..."
Anh đang nói sự thật, nhưng bây giờ người đã tỉnh rồi, có vài chuyện đã thay đổi.
Thấy Thu Danh Duy đang nhìn thẳng vào mình, trông như muốn đánh người, bỗng dưng anh hoảng sợ, mặt cũng bất giác đỏ bừng.
"Không phải..." Anh lắp bắp: "Anh không có ý đó... anh chỉ lau cho em thôi, không hề nghĩ lung tung..."
"Vậy tại sao anh lại đỏ mặt?"
Thu Danh Duy vừa nói vừa đứng dậy, vươn tay cầm lấy chiếc chậu trong tay anh: "Bây giờ em tỉnh rồi, để em tự lau."
Chỉ là vừa đứng dậy, hai chân mềm oặt ngã ngửa ra sau.
Bạc Nguyên Triệt vội vàng đặt chậu nước xuống, nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô: "Em mới tỉnh lại, hơn nửa năm trời không đi lại rồi, đừng hoạt động mạnh ngay như thế."
Thu Danh Duy nhìn hai chân mình.
Cô nghe điều dưỡng nói, từ sau khi Bạc Nguyên Triệt đến đây, mỗi ngày anh đều xoa bóp cho cô, nếu không thì cơ bắp của cô đã teo tóp hết từ lâu rồi. Tuy nói là vẫn giữ được trạng thái ban đầu, nhưng đúng là vẫn chưa thể dùng sức quá mạnh, có lẽ còn cần một thời gian nữa mới có thể khôi phục hoàn toàn như trước đây.
Bạc Nguyên Triệt lại bê chậu nước về, cuối cùng lại đi tới, luồn tay qua khoeo chân cô, dễ dàng bế cô lên.
Cái ôm công chúa đầu tiên trong đời khiến Thu Danh Duy sửng sốt, cô hơi mất tự nhiên thẳng lưng lên, lùi ra xa một khoảng.
Một giây sau đó, tay anh kéo mạnh, cô ngã thẳng vào vòng tay anh, ôm lấy anh cũng không quá giống chim nhỏ nép vào người.
Thu Danh Duy: "..."
"Em đừng cố quá, anh bế em đi tắm."
Để thể hiện sự trong sạch của mình, Bạc Nguyên Triệt bế cô vào phòng tắm, đặt