Cô có chút hổ thẹn, ho nhẹ một tiếng ngăn anh nói tiếp: “Được rồi, đừng tâng bốc nữa.
”Bạc Nguyên Triệt cũng không nói lời sáo rỗng nữa, tiến gần cô thêm một chút thương lượng với cô: “Mọi người vẫn luôn muốn mời cô ăn bữa cơm để cảm ơn, lúc nào thì cô rảnh?”“Mọi người?” Thu Thanh Duy bắt được một từ kì lạ.
Bạc Nguyên Triệt giải thích: “Lần này không phải là một mình tôi hủy bỏ hợp đồng, còn đem theo những bạn bè cùng khóa và hậu bối cũng bị Minh Toa Toa quấy rối, mọi người dự định sẽ tự thành lập một văn phòng làm việc không hạn chế.
“Thế này cũng không tồi.
”Nhìn thấy cô lộ ra vẻ mặt hài lòng, ý cười nơi khóe miệng của Bạc Nguyên Triệt càng trở nên rõ ràng: “Mặc dù cô không muốn nghe nhưng tôi vẫn muốn nói, có thể đạt được kết quả tốt ngoài sức tưởng tượng như thế này toàn bộ đều nhờ có sự giúp đỡ của cô.
”Thu Thanh Duy lúc này mới hiểu ra: “Thế nên vì việc này anh vẫn luôn tìm tôi?”Nói đến việc này, Bạc Nguyên Triệt không khỏi tức giận, giọng nói như bị bóp nghẹt: “Đúng, trách tôi … cho dù lần đầu không xin được wechat của cô thì cũng nên hỏi thêm lần nữa, kết quả đến tên của cô tôi cũng quên hỏi …”Nếu như không phải lúc nãy vừa hay đi qua nơi này, lại vừa hay thoáng nhìn thấy bóng dáng cô đi vào khách sạn thành phố Lạc thì cũng không biết đến bao giờ mới tìm được cô.
Sự oán niệm trong lời nói của anh quá rõ ràng kết hợp cùng vẻ mặt ủ rũ rất giống một chú chó nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi, khiến người khác cảm thấy có chút gì đó đáng yêu.
Thu Thanh Duy phì cười: “Muốn báo ân đến vậy thì tôi sẽ thành toàn cho anh là được rồi.
”Mắt anh lập tức sáng lên.
Cô không một chút kìm nén, dùng ánh mắt xấu xa nói: “Bây giờ đi vào, tắm rửa sạch sẽ phục vụ tôi.
”Đang muốn xem anh phản ứng như thế nào vậy mà bị tiếng chân hoảng loạn cùng tiếng la hét ở hành lang cắt ngang: “Ei ei ei! Bố ơi, bố đợi một chút! Chúng ta bàn xong chuyện chính rồi bố từ từ hưởng thụ được không?”Vừa giơ chiếc laptop mà tên đàn ông chết dẫm đem theo, anh ta vừa thở hổn hển vội vàng chạy đến cửa phòng của Thu Thanh Duy, tùy ý nhìn lướt qua Bạc Nguyên Triệt, cũng không nhìn rõ, mở miệng lại là một câu thối tha: “Bố à con mắt của bố cũng thật tốt, con vịt này cũng thật đẹp trai! Người đúng thật là biết chọn!”Bất ngờ nghe thấy những câu này, sắc mặt của Bạc Nguyên Triệt cũng trầm xuống.
Nếu không phải sợ những tay săn ảnh rình rập trong bóng tối, Bạc Nguyên Triệt thật sự muốn nâng mũ lên để cái tên xấu xí này xem xem rốt cuộc anh ta là ai.
Má nó chứ!Anh cảm thấy tức giận đến mức lồng ngực như muốn nổ tung, niềm vui sướng đáng ra phải có khi tìm được ân nhân đột nhiên tan biến, quai hàm anh gần như đơ cứng lại.
Nhìn thấy tình cảnh này, Thu Thanh Duy không thể nhịn được cười.
Thảo nào bụng dạ xấu xa của cô luôn muốn trêu