Kỳ nghỉ của Thư Trừng rất nhanh kết thúc, so với những người đi làm bình thường cô xem như ra rất thoải mái.
Thu dọn xong hành lý, Thư Trừng lên xe lửa trở về thành phố Thanh Viễn.
Tháng tám Thanh Viễn vẫn rất nóng như cũ, Thư Trừng kéo va ly trở lại chỗ ở, trên người cũng đã mướt mồ hôi.
Quét dọn vệ sinh, đi ra ngoài mua đồ ăn, lấp đầy tủ lạnh, làm xong mấy cái này, Thư Trừng mới chân chính được nghỉ ngơi.
Di động rung không ngừng, Thư Trừng bớt thời giờ gọi điện báo bình an cho cha mẹ.
Khi nhấp vào avatar của Phùng Lan Anh, tay Thư Trừng còn dừng một chút, bởi vì avatar của bà là Lê Dữ.
Quan trọng nhất chính là trong khoảng thời gian này Phùng Lan Anh thay đổi avatar thường xuyên, mấy ngày liền sẽ đổi một cái. Tương tự, hôm nay lại là một avatar mới.
Dùng câu nói của Phùng Lan Anh tới nói, Lê Dữ quá đáng yêu, ảnh đẹp chụp quá nhiều, không biết dùng cái nào, chỉ có thể dùng luân phiên.
Phùng Lan Anh trả lời cô bằng một cái emotion hôn moah moah.
Lại là Lê Dữ……
Bộ phim “Thời gian” này lan truyền rất hot, emotion moe trong phim tự nhiên cũng liền đẩy ra.
Từ đây, Phùng Lan Anh và Thư Trừng giao lưu liền vẫn luôn dùng những emotion này.
……
Đi làm vào ngày đầu tiên của học kỳ mới, khi Thư Trừng mở họp liền nhận được ánh mắt chú ý đông đảo của lãnh đạo và đồng nghiệp……
Triệu Gia Tùng còn đặc biệt kéo cô đến một bên, cười chúc mừng cô: “Thư Trừng, bây giờ cô đang rất hot, nhìn thấy trên diễn đàn rất nhiều người nói sang năm muốn ghi danh vào trường học của chúng ta đó.”
“Chủ nhiệm, ông còn xem diễn đàn à?” Thư Trừng kinh ngạc.
“Ngẫu nhiên lên xem thôi.” Triệu Gia Tùng cười nói, “Con gái tôi xem bộ phim kia cũng là thích vô cùng, nghe nói cô là giảng viên của trường học chúng ta còn nghĩ đến nhìn xem cô đó.”
Mặt Thư Trừng lộ vẻ khó xử, “Chủ nhiệm ông hãy tha cho tôi đi.”
“Cô cứ yên tâm, tôi đã nói với con bé rồi.” Triệu Gia Tùng cười ha ha, “Cô trở về làm việc đi.”
Giả Dung Dung ở dưới chờ cô, chờ Thư Trừng đi qua, nhìn thấy ánh mắt trêu chọc kia của cô ấy, Thư Trừng liền biết lại sắp bắt đầu rồi.
“Tuy rằng cô chỉ xuất hiện trên ống kính một phút đồng hồ, nhưng là lại bị nhiều người nhớ kỹ như vậy, môn học học kỳ này của cô phỏng chừng lại phải bị tranh giành đến tóe lửa.” Giả Dung Dung trêu ghẹo nói.
Thư Trừng than thở, “Cho dù tranh giành đến tóe lửa cũng chỉ có 200 người, vẫn giống như bình thường thôi.”
“Woa, nghegiọng điệu này nè, bị giảng viên khác nghe thấy chắc chắc tức giận đó.” Giả Dung Dung nói.
Thư Trừng vừa đi vừa nói chuyện nói: “Nếu tôi biết bộ phim này có thể hot thành cái dạng này, lúc trước nên cự tuyệt thêm vài lần, cho đến khi ban lãnh đạo nhà trường tìm người khác thì thôi.”
“Sự tình đã thành kết cục đã định, cô liền không cần nghĩ nhiều.” Giả Dung Dung khuyên giải an ủi cô, “Dù sao cô lại không muốn vào giới giải trí.”
“Đánh chết cũng không vào.” Thư Trừng nhanh chóng lắc đầu, hứa hẹn nói.
Quả nhiên, học kỳ mới chọn môn là hot đến tóe lửa, môn học của Thư Trừng liền giống như mặt hàng hot nhất vậy, trong một phút đồng hồ liền bán hết sạch.
Các giảng viên khác đều ở trong diễn đàn trêu chọc cô, Thư Trừng đã nhắn cái emotion bất đắc dĩ liền thoát ra.
Cô nhớ rõ đêm nay có gameshow của Lê Dữ, cô đã đặt đồng hồ báo thức rồi, sẽ không bị trễ giờ đâu.
***
Danh tiếng của Lê Dữ tăng lên, anh Tần cho anh nhận không ít gameshow để củng cố fan.
Trong đó một show thực tế 《Trận đấu mừng rỡ trên mặt nước》 liền mời Lê Dữ, đồng thời còn mời mấy tiểu sinh khác lưu lượng không tồi.
“Trận đấu mừng rỡ trên mặt nước” mỗi lần đều sẽ quấy rầy người chủ trì và khách quý, rồi mới chia làm hai tổ tiến hành đối kháng, tổ cuối cùng bị thua, sẽ bị trừng phạt.
Căn cứ rút thăm khác nhau, trừng phạt cũng sẽ khác nhau. Như quyên góp phí diễn xuất của bản thân, nhảy bungee, mặc quần áo kỳ lạ chụp ảnh với người qua đường v.v.
Bởi vì mỗi lần trừng phạt khác nhau, cũng làm cho khán giả đối với cái này tăng lên tính thú vị.
Tất cả trò chơi đều sắp xếp ở trên mặt nước, tứ chi va chạm đã gia tăng thêm tính thú vị, hơn nữa sự dụ hoặc cả người bị ướt, đối với các fans mà nói cũng là cái vô cùng đáng xem.
Người chủ trì cười điểm mười phần, gameshow cảm giác rất mạnh, cho nên làm gameshow ở giai đoạn này đồng thời ratings cũng không tệ lắm.
Vừa đến 8 giờ, Lê Dữ tham gia 《Trận đấu mừng rỡ trên mặt nước》kỳ này liền bắt đầu.
Thư Trừng xem chính là trên mạng phát sóng trực tiếp, bình luận đều đang rửa oan idol của từng người. Bởi vì quá nhiều, đều ngăn trở mặt, cô đơn giản tắt bình luận.
Mỗi vị khách quý khi đi ra đều phải tới biểu diễn ngắn ngủi một tài nghệ, khi Lê Dữ lên sân khấu, hát một đoạn ngắn ca khúc chủ đề trong phim.
Giọng hát của anh rất tốt, tuy rằng không trải qua khóa huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng khi cất tiếng hát lại hết sức êm tai.
Thư Trừng chính mình là cảm thấy như thế.
Cho đến khi cô đi lướt Weibo, mới biết được lòng của các fans đều là giống nhau.
Khi thi đấu khó tránh khỏi sẽ có va chạm tứ chi, khi Lê Dữ bị hai người trong đội của đối phương đẩy xuống nước, tim của Thư Trừng cũng theo đó như bị xách lên.
Lê Dữ ở trong toàn bộ gameshow biểu hiện rất tốt, tuy nói không nhiều lắm, nhưng đều là tuýp người làm thật, cuối cùng đội của anh cũng giành được chiến thắng.
Thấy anh thắng, Thư Trừng vốn đang cao hứng phấn chấn.
Nhưng cô lên Weibo, mới nhìn thấy Lê Dữ lên hot search, nhưng lại không phải từ ngữ tốt gì.
#Lê Dữ đẩy người#
Thư Trừng vẻ mặt mộng bức nhấp vào, mới phát hiện nhóm account marketing đã đăng một cái ảnh GIF.
Một trò chơi của đợt thứ hai, có một nam minh tinh đột nhiên rớt vào trong nước, ảnh GIF phóng đại cái tay sau lưng anh ta lên, nói đó là tay của Lê Dữ, nói anh cố ý lén đẩy người.
Account marketing sôi nổi chia sẻ, độ hot dần dần hướng lên cao, rất nhanh, liền đến hot search thứ nhất.
Thư Trừng cau mày, click mở bình luận.
Fans kiểm soát bình luận bị áp xuống, một vài bình luận khó nghe đều ở phía trên.
—— Cái này cũng thật quá đáng đi.
—— Ơ, thật ghê tởm, không có tố chất.
—— Woa! Tâm cơ thật nặng nha!
—— Tui xem gameshow, ham muốn thắng bại của Lê Dữ thật nặng, phỏng chừng là bất mãn đối phương làm tốt hơn anh ta đi.
—— Vốn dĩ xem “Thời gian” rất có hảo cảm với anh ta, bây giờ biến thành chán ghét rồi. [tạm biệt]
—— Không có thực