Giọng nói Thư Trừng cũng mềm nhẹ rất nhiều, “Lê Dữ, đó không phải tay anh, tôi biết.”
“Chị cũng tin tưởng tôi, đúng không?” Lê Dữ thấp giọng hỏi.
“Đương nhiên tôi tin tưởng anh mà.” Thư Trừng dỗ anh, “Chuyện này anh không có sai.”
“Tôi ở trên mạng nhìn thấy rất nhiều bình luận, nói kỹ thuật diễn của tôi kém.” Lê Dữ ủy khuất mà nói.
“Những người đó chỉ là tìm một người để phát tiết, chỉ là vì đã đen mà càng thêm đen, anh không cần để ý.” Thư Trừng dịu dàng an ủi.
Tâm tình Lê Dữ lại vẫn giảm sút như cũ, anh im lặng không nói chuyện.
Thư Trừng thậm chí có thể tưởng tượng ra được, lúc này bộ dáng của Lê Dữ nhất định đang rủ đầu xuống, vẻ mặt khổ sở.
Cô lại lên tiếng nói: “Tuần này anh có thời gian rảnh không?”
“Có, anh Tần vừa mới cho tôi nghỉ.” Lê Dữ trả lời.
“Anh có thể tới Thanh Viễn không?” Thư Trừng cười mở miệng, “Thanh Viễn có một núi Bảo Tháp, nghe nói phong cảnh rất đẹp, tôi còn chưa từng có ở trên núi ngắm mặt trời mọc đâu. Anh có thể đi ngắm cùng tôi không?”
Thư Trừng chủ động mời anh, muốn gặp mặt anh, nghĩ vậy, tâm tình Lê Dữ khôi phục vài phần, anh nói: “Ừm, có thể, bây giờ tôi bảo anh Tần đặt vé cho tôi.”
“Được, vậy tôi chờ anh.” Thư Trừng cười cười nói.
Cúp điện thoại, anh Tần liền lại đây, thấy anh hình như khôi phục một ít, liền hỏi: “Cô ấy gọi tới?”
Lê Dữ gật gật đầu, khuôn mặt còn có chút vui mừng.
“Em muốn đến Thanh Viễn chơi mấy ngày, anh đặt vé cho em đi.” Lê Dữ nói.
“Đi giải sầu cũng tốt.” Anh Tần trái lại không hạn chế anh, “Nhớ kỹ, đừng để bị người chụp phải.”
“Em hiểu rồi.”
***
Ở thời điểm độ hot sắp đạt tới đỉnh điểm, mấy cái trang web của Lê Dữ liên hợp với nhau trình ra một cái chứng cứ sáng tỏ.
Trên tay Lê Dữ có một nốt ruồi nhỏ, có mấy fans lâu năm cũng biết, chẳng qua quá nhạt, các cô ấy thiếu chút nữa cũng quên mất.
Giống với Thư Trừng, các cô ấy cẩn thận đem bàn tay trong video so sánh với bàn tay của Lê Dữ, cuối cùng phát hiện, bàn tay này không phải của Lê Dữ.
Các cô ấy lấy ra mấy tấm ảnh chụp lúc trước lấy ra, đặc biệt còn phóng to bàn tay ra, lại so sánh với bàn tay trong video, viết một dẫn chứng thật dài chứng minh.
Rất nhanh, hot search liền bị lên top.
#Xin lỗi Lê Dữ# #Lê Dữ không có đẩy người#
Một loạt hot search có liên hệ với Lê Dữ đều lên đây, đương nhiên mấy cái này trong đó cũng có quan hệ của công ty.
Công ty tự nhiên cũng liên hệ mấy account marketing không có tham dự, rồi mới tuyên bố chứng cứ này.
Lần này, quần chúng ăn dưa sôi nổi nhấp vào xem, mà có chút account marketing thấy hướng gió không đúng, cũng sôi nổi sửa miệng lại.
Fans hỗ trợ phía sau Lê Dữ: #Xin lỗi Lê Dữ# Ảnh GIF của ngôi sao nam nào đó bị đẩy xuống nước một khi bị chia sẻ lên đã bị rất nhiều người sôi nổi bình luận, Lê Dữ cũng bởi vì cái ảnh GIF mơ hồ không rõ mà đã bị chỉ trích. Cái tay trong ảnh GIF cũng không phải của Lê Dữ, bên trong bức ảnh cũng có chứng cứ có thể chứng minh. Lê Dữ tuy rằng có được sự trong sạch, nhưng lúc trước anh ấy đang nhận được rất nhiều chửi rủa chỉ trích. Xin lỗi anh ấy!
Sau đó fans hỗ trợ phía sau Lê Dữ @ rất nhiều account marketing. Yêu cầu bọn họ xin lỗi làm sáng tỏ.
Công ty của Lê Dữ cũng ở trước tiên đứng ra, đã phát một cái làm sáng tỏ và một bức thư luật sư.
Bên trong cũng nói sẽ khởi tố kẻ bịa đặt, tuyệt đối không sẽ bỏ qua!
—— Những người lời lẽ chính đáng đó mắng Lê Dữ đâu? Ra tới xin lỗi đi.
—— Chuyện đã rất rõ ràng, vừa rồi những người mắng chửi đó đâu?
—— Một cái miệng bịa đặt, bác bỏ tin đồn chạy gãy chân.
—— Tôi liền biết tôi sẽ không nhìn lầm, Lê Dữ là trong sạch.
—— Giang Chiếu đăng lên cái Weibo kia không phải là vả mặt sao, thật có tâm cơ nha.
—— Bây giờ vừa thấy, giọng điệu thật bạch liên hoa nha, phỏng chừng thấy Lê Dữ nổi tiếng, trong lòng không cao hứng đi.
Bản thân Giang Chiếu cũng luống cuống, anh ta vội vàng đã đăng một cái Weibo, nói anh ta bị lầm lẫn, còn @Xin lỗi Lê Dữ.
Hướng gió bình luận phía dưới đã không phải an ủi anh ta, mà là chỉ trích anh ta mắng anh ta.
—— Hiện trường lật xe, nhanh tới vây xem.
—— Tôi nghe thấy tiếng vả mặt vang dội, Giang bạch liên mặt anh có đau hay không vậy?
—— Muốn hot cũng không phải dùng loại thủ đoạn này chứ, hôm nay mua thuỷ quân tốn không ít tiền đi.
—— Hay cho một đóa bạch liên hoa thịnh thế nha, có bản lĩnh lên một cái Weibo đừng xóa nha.
—— Cảm thấy Lê Dữ chắn con đường của anh? Đỏ mắt đến nhỏ máu à.
Rất nhiều người qua đường không tham dự cũng bắt đầu vì Lê Dữ lên tiếng bất bình, thậm chí có chút người bởi vậy còn vào hố.
Đề tài siêu cấp của Lê Dữ vốn dĩ người bỏ làm fan cũng xám xịt mà chạy, người tin tưởng Lê Dữ trong sạch cũng vui vẻ mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Weibo của Lê Dữ sau khi đăng tin liền vẫn luôn không có động tĩnh, fans chỉ có thể đi lên trên một cái Weibo an ủi anh.
Rất nhiều fans lâu năm cũng ở đề tài siêu cấp nói quan điểm của mình.
Tiểu khả ái nha: Chuyện lần này vừa ra, cũng có chút chỗ tốt, không chỉ có ngược fans, còn làm cho fans càng thêm đoàn kết.
Tiểu cục cưng Lê Dữ: Đúng vậy, vốn dĩ lo lắng anh ấy đột nhiên hot lên, sẽ có rất nhiều fans mới tới lòng không vững, cái này vừa lúc, thanh lý một đợt fans tam tâm nhị ý(*).
(*) Tam tâm nhị ý (三心二意): không kiên định, do dự, lưỡng lự, phân vân.
Là Lê Dữ đó: Lưu lại đều là làm tốt lắm, dù sao tui vẫn luôn tin tưởng anh ấy. [nắm tay]
Phao Phao ở trong lòng ngực em: Tin tưởng +1
***
Mọi chuyện đã bình ổn, ngược lại Lê Dữ mượn cơ hội lần này củng cố fan, cũng coi như là một chuyện may mắn.
Anh Tần không nói với Lê Dữ chuyện sau đó, chỉ làm anh vui vui vẻ vẻ mà đến Thanh Viễn.
Đã tới thời gian gặp mặt, hai người đã trước tiên thông báo xong.
Vì Lê Dữ, Thư Trừng còn đặc biệt xin nghỉ.
Bốn giờ sáng, Lê Dữ liền ngồi ở trong xen giám đốc khách sạn Lệ Nguyên chuẩn bị tới đón Thư Trừng.
Thư Trừng xách ba lô, liền ra cửa tiểu khu.
Chờ cô ngồi vào trong xe, mới phát hiện Lê Dữ hình như có chút mỏi mệt.
“Mệt lắm sao?” Thư Trừng buông ba lô xuống hỏi.
Lê Dữ nhanh chóng mở mắt thật lớn, anh lắc đầu nói: “Không mệt.”
“Ngày hôm qua anh ngồi trên máy bay thời gian dài như vậy khẳng định rất mệt, anh trước ngủ một lúc, tới rồi thì tôi liền gọi anh dậy.” Thư Trừng nhẹ giọng nói.
Lê Dữ lúc này mới nhắm mắt lại, anh không yên tâm dặn dò một câu, “Nhớ rõ gọi tôi dậy nha.”
“Ừm.”
***
Núi Bảo Tháp ở phía tây Thanh Viễn, lái xe đến đó phải mất nửa tiếng, may mắn