Chủ nhật, hai người cũng chưa ra cửa, làm ổ ở nhà thật tốt qua một ngày.
Trải qua cả đêm, Thư Trừng cũng không kháng cự cùng Lê Dữ ngủ chung như vậy.
Thậm chí cảm thấy anh có hiệu quả yên giấc, mỗi khi tới gần anh, Thư Trừng liền sẽ rất nhanh đi vào giấc ngủ, ngủ đến vừa sớm vừa ngon.
Khiến cho Lê Dữ cũng rất buồn bực.
Thứ hai, Thư Trừng nghe đồng hồ báo thức vang lên rời giường.
Thời gian còn rất sớm, Lê Dữ giấc ngủ không sâu, cũng bị đồng hồ báo thức đánh thức, nhưng anh vẫn là ghé vào kia.
Thư Trừng rửa mặt xong, sau đó ăn sáng, liền chuẩn bị đi làm.
Trước khi đi làm, cô chạy đến phòng nhẹ giọng dặn dò Lê Dữ: “Em đi làm đây, muốn ăn cái gì tự mình làm, cũng có thể đi kêu cơm hộp, buổi tối em sẽ trở về nấu cơm.”
Lê Dữ nhẹ nhàng lên tiếng, “Em phải đi làm?”
“Ừm, em đi đây.”
“Vậy em hôn anh một chút rồi đi.” Lê Dữ mơ mơ màng màng mà nói.
Thư Trừng dùng tay gõ nhẹ đầu của anh, cự tuyệt yêu cầu của anh, “Mặt cũng chưa rửa, răng cũng chưa đánh, tưởng bở.”
Cự tuyệt xong Lê Dữ, Thư Trừng bình tĩnh mà rời đi.
***
Sáng thứ hai luôn là bận rộn, thật vất vả hết tiết, Thư Trừng và Giả Dung Dung cùng đến nhà ăn ăn cơm.
Ở trên đường đến nhà ăn, Giả Dung Dung chế nhạo mà nhìn Thư Trừng: “Lê Dữ và cô đang ở cùng một chỗ đi?”
“Cái này cũng bị cô biết được?” Thư Trừng kinh ngạc.
“Tôi cũng là người dùng Weibo mà, cô và Lê Dữ cao điệu tú ân ái, ai mà không biết chứ.” Giả Dung Dung hừ một tiếng.
Thư Trừng lúc này mới nhớ tới, mẹ cô cũng đang dùng Weibo, vậy cũng biết Lê Dữ ở chỗ cô, nhưng vì sao lại không có gọi điện thoại cho cô?
Thấy Thư Trừng hai mắt thất thần, Giả Dung Dung dùng khuỷu tay đụng Thư Trừng một chút, “Tại sao lại không trả lời tôi? Đang suy nghĩ cái gì vậy?”
Thư Trừng phục hồi tinh thần lại, “À, anh ấy đúng là ở chỗ tôi, nhưng mà qua hai ngày nữa phải đi.”
“Vậy cô không phải một phòng ở sao? Cậu ấy ngủ chỗ nào?” Giả Dung Dung nghi hoặc hỏi.
Thư Trừng không được tự nhiên mà nhìn nhìn xung quanh, “Liền ngủ trên giường.”
“Trên giường!” Giả Dung Dung kinh ngạc mà nhìn cô, “Nói như thế hai ngươi ngủ chung?”
Thư Trừng khẽ gật đầu.
“Vậy hai người ngủ với nhau rồi sao?” Giả Dung Dung tò mò hỏi.
Mặt Thư Trừng trong nháy mắt đỏ lên, cô nhanh chóng che miệng Giả Dung Dung lại, “Cô nói bậy cái gì đó!”
May mắn lúc này xung quanh không ai, bằng không cũng không biết sẽ truyền thành bộ dáng gì.
Giả Dung Dung lấy tay Thư Trừng ra, giọng điệu tiếc nuối mà nói, “Hai người quá không cho lực (*) đi.”
(*) Không cho lực, nguyên văn “bất cấp lực” (不给力): dùng để hình dung khi tình huống hiện thực và dự đoán mục tiêu của chính mình kém khá xa. Có ý là “Chẳng ra gì a”. Vốn là thuộc về ngôn ngữ internet, xuất hiện sớm nhất ở bản phối âm tiếng Trung của hoạt hình Nhật Bản hài hước《Tây Du Ký: Điểm cuối của chuyến đi》.
“Cô thoạt nhìn rất thất vọng?” Thư Trừng liếc mắt nhìn cô ấy một cái.
“Lê Dữ chẳng lẽ liền không nghĩ làm chút gì với cô sao? Cậu ấy chính là một người đàn ông nha, gặp được người con gái âu yếm liền không muốn làm cái gì?” Giả Dung Dung vẻ mặt rối rắm mà nói.
Thư Trừng bất đắc dĩ, “Trong đầu cô toàn nghĩ cái gì thế? Lê Dữ còn nhỏ mà.”
“Nhỏ cái gì, bây giờ sinh viên yêu đương khai phòng đều nhiều, huống chi là người trưởng thành.” Giả Dung Dung phản bác.
Thư Trừng trừng cô ấy liếc mắt một cái, “Chỉ có cô nghĩ nhiều, nhanh lên đến nhà ăn đi.”
***
Thư Trừng cảm thấy thời gian một ngày hôm nay đặc biệt dài lâu, buổi tối tan tầm là chuyện tầm thường, nhưng cô lại chờ mong nhiều hơn vài phần.
Tiện đường đến chợ bán thức ăn mua chút đồ ăn trở về, Thư Trừng liền nện bước thoải mái mà trở về nhà.
Vừa mới mở cửa tiến vào, Thư Trừng liền ngửi thấy một mùi khói nồng đậm.
Cô ho khan vài tiếng, “Lê Dữ, anh đang làm cái gì vậy?”
“Thư Trừng, em đã về rồi!” Ở trong phòng bếp Lê Dữ vui vẻ mà chạy ra tới.
Nhìn Lê Dữ buộc tạp dề, cầm nồi sạn, Thư Trừng nhăn mày lại, “Anh đang nấu ăn?”
“A, đúng!” Lê Dữ nhanh chóng chạy về phòng bếp, “Chờ anh làm xong món này, tụi mình liền có thể ăn cơm.”
Thư Trừng không yên tâm, nhanh chóng chạy vào phòng bếp, thấy phòng bếp khói đặc cuồn cuộn, tức khắc đau đầu lên, “Anh xào rau tại sao lại không bật máy hút khói, còn có cửa sổ tại sao lại không mở ra.”
Thư Trừng bít mũi lại, đem máy hút khói và cửa sổ đều mở ra.
Tức khắc, khói đặc trong phòng liền bắt đầu dần dần tiêu tán, mùi hương cũng dễ ngửi một ít.
“Khét rồi.” Lê Dữ nhìn đồ ăn trong nồi, có chút thất thần nói.
Thư Trừng đỡ trán, “Buổi sáng không phải đã nói, tối về em sẽ nấu cơm sao?”
“Dù sao anh cũng không có việc gì, muốn cho em về nhà liền ăn cơm liền mà.” Lê Dữ đem đồ ăn hơi khét một chút bưng lên, “Em mang sang đi, anh đi bưng cơm.”
Mặt Thư Trừng lộ vẻ hoài nghi, cô không biết món ăn này có thể ăn được hay không.
Trên bàn cơm đã có ba món ăn, hơn nữa món này là món thứ tư, chỉ là bề ngoài của mỗi món ăn đều không phải quá tốt……
Lê Dữ bưng cơm lại đây, anh ngồi xuống, chờ mong mà nhìn Thư Trừng, “Em nếm thử xem.”
Thư Trừng nhận lấy đũa, có chút chần chờ mà nhìn anh, ở dưới ánh mắt cổ vũ của Lê Dữ, ăn một ngụm.
Ngay sau đó sắc mặt cô kinh ngạc lên, “Mùi vị giống như không tồi đó?”
Vốn dĩ cho rằng sẽ khó có thể nuốt xuống, không nghĩ tới cũng không tệ lắm.
“Anh quả nhiên là có thiên phú.” Lê Dữ kiêu ngạo mà ngẩng đầu, anh chạy tới bàn trà ở bên kia cầm lấy di động, “Anh tới chụp mấy tấm, chia sẻ cho fans xem.”
Tách tách.
Lê Dữ liền viết một dòng Weibo đăng lên.
Lê Dữ: Lần đầu tiên nấu ăn. (v)v
Thuận tiện kèm theo mấy tấm ảnh.
Ở trong quá trình này, Thư Trừng lại nếm mấy món khác, mùi vị vẫn còn được, không nói ăn ngon không, ít nhất có thể nuốt xuống.
Vì không đả kích tính tích cực của Lê Dữ, Thư Trừng vẫn là khích lệ anh, “Vẫn được, nếu là luyện nhiều thêm, sau này sẽ càng tốt.”
“Ăn đi ăn đi.” Lê Dữ cũng bắt đầu ăn.
Lê Dữ đối với chính mình lần đầu tiên xuống bếp, thỏa mãn đến không được, thế cho nên cảm thấy chính mình giống như là làm một bàn lớn món ngon mỹ vị vậy.
“Sau này mấy ngày cơm tối anh nấu.” Lê Dữ vỗ bộ ngực, tự hào mà nói.
Thư Trừng co rút khóe miệng, muốn cự tuyệt, rồi lại không thể nói ra miệng.
***
Đàn ông ngay thẳng chụp ảnh là không có thẩm mỹ gì, Lê Dữ trực tiếp chụp ảnh liền đăng lên.
Cho nên mấy món ăn trong ảnh thoạt nhìn có chút thảm không nỡ nhìn.
Fans thấy được, cũng đang sôi nổi phun tào (*).
(*) Nguyên văn là “thổ tào” (吐槽) thổ: