Hai người tới cục cảnh sát quận mười ba, gần như bị nhận ra ngay lập tức.“Lại là mấy người.” Cảnh sát trẻ tuổi có ấn tượng khắc sâu với hai người.Tại người phải làm lại hộ khẩu như Bạch Anh quá ít thấy —— bởi vì mất trí nhớ, lại còn có có bác sĩ chứng minh.“Chú cảnh sát, cháu muốn tra một thứ, người giám hộ lúc trước của cháu là ai.”Chú cảnh sát trẻ rà quét mặt Bạch Anh, ở cơ sở dữ liệu lục soát tin tức tương quan.“Lúc trước cô có ba người giám hộ, lần lượt là cha mẹ với chị gái của cô. . .”Nói đến đây, cảnh sát thương hại nhìn Bạch Anh một cái, tuổi còn trẻ, sống đủ thảm.“Xem xét từ thời gian, cha mẹ cô thường xuyên không thực hiện nghĩa vụ của người giám hộ, cho nên hệ thống tự động tước đoạt quyền nuôi dưỡng của họ.”Lương Ô Ô bên cạnh thấp giọng giải thích, “Nếu người giám hộ trong vòng một năm không thực hiện trách nhiệm sẽ bị tước đoạt thân phận người giám hộ. Nếu từ ba năm trở lên, chờ khi em trưởng thành, sẽ không có nghĩa vụ phải phụng dưỡng người kia, giống như những cô nhi ở Tinh Tế, bọn họ không có nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ cùng huyết thống.”Chú cảnh sát trẻ nghe thấy được, cũng bổ sung một câu, “Thời gian của cha mẹ cô đã sớm vượt qua ba năm.”“Vậy chị gái của tôi đâu?” Thứ khiến Bạch Anh thật sự tò mò là cái này.“Chị gái của cô. . . thời gian chị cô rời khỏi cô cũng quá ba năm, hơn nữa ở chỗ này của chúng tôi cũng hiện rõ, thời gian ba năm cô ta rời khỏi cô không có bất cứ thông tin chuyển khoản nào.”So với ba mẹ cô còn cầm thú hơn!Bạch Anh bị những việc này kinh ngạc một chút.Nguyên chủ quá thảm, đây là loại bố trí pháo hôi nào chứ?Cha không thương mẹ không yêu, còn có cô chị gái không có lợi thì không dậy sớm.Cô có hơi xấu hổ cảm ơn chú cảnh sát trẻ, cùng Lương Ô Ô rời khỏi cục cảnh sát.Dọc theo đường đi, Bạch Anh không nói chuyện.“Em đừng quá để trong lòng, đều là chuyện quá khứ, huống chi hiện tại em đã có cuộc sống mới rồi, mấy cái chuyện rách nát trước kia nên buông thôi.” Lương Ô Ô nhìn Bạch Anh trong gương chiếu hậu, khuyên.Sao Bạch Anh có thể buông?Nếu như nguyên chủ thật sự tự sát, sinh hoạt lại thảm như vậy, không vì cô ấy làm cái gì thì Bạch Anh thật sự day dứt lương tâm.Lúc sống không được hưởng phúc, sau khi chết thân thể lại bị người khác chiếm, quá đáng thương.Lúc này vòng tay Bạch Anh lại chấn động một tiếng.Cô cúi đầu vừa thấy. Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden“Ngày mai hết hạn, số khoản phải trả của ngài còn 18999 điểm tín dụng, mời trả đúng hạn, quá hạn sẽ phát sinh tiền phạt, ảnh hưởng tới tin tức cá nhân của ngài.”Vay vay vay vay vay tiền?Bạch Anh lập tức tìm kiếm trong các trang web cho vay lớn.Tìm cái này không quan trọng, vậy mà cô lại phát hiện chứng minh thân phận của mình, nợ hơn 70 vạn!Một sinh viên vừa mới tốt nghiệp sao lại nợ nhiều tiền như vậy? Chẳng lẽ không thể trông mặt mà bắt hình dong, nguyên chủ là người tiêu xài phung phí?Cô mở web mua sắm, xem lại thông tin mua sắm.Trừ lịch sử mua nguyên liệu nấu ăn hai mươi mấy ngày qua, phía trước đều là lịch sử mua sắm của nguyên chủ.Bắt đầu từ tháng ba ba năm trước, dịch dinh dưỡng nguyên chủ mua cố định là 90 lọ mỗi tháng, có thể thấy chính lúc ấy chị gái của cô đã bỏ đi.Xem từ lịch sử mua sắm, vật phẩm nguyên chủ mua sắm chủ yếu có ba loại —— dịch dinh dưỡng, tư liệu học tập, quần áo đổi mùa.Quần áo mới mỗi năm nguyên chủ mua chỉ có ba bộ, chia làm trang phục hè, trang phục mùa đông, trang phục xuân thu.Sinh hoạt mộc mạc như thế, rất khó tưởng tượng cô sẽ thiếu người 70 vạn.Bạch Anh lại xem tài khoản tín dụng của cô, phát hiện bên trong có rất nhiều lịch sử chuyển khoản bất thường.Trong đó tương đối có quy luật, là một phần mỗi tháng 1500 điểm tín dụng, Bạch Anh phỏng đoán hẳn là tiền thuê nhà lúc trước.Mà dư lại, có chút bất thường.Nguyên chủ ba năm, cơ hồ thời gian mỗi năm tuần lại phải chuyển khoản cho người khác một số tiền, hơn nữa tài khoản người nhận mỗi lần không giống nhau, ngắn nhất một lần, ba tháng cô chuyển cho hai người tổng cộng gần mười mấy vạn. Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches GardenBạch Anh muốn tra tìm lịch sử trò chuyện với tin nhắn lúc trước, lịch sử trò chuyện của ứng dụng, lại phát hiện một cái cũng không có.Vô cùng có khả năng là trước khi nguyên chủ tự sát, đã xóa bỏ toàn bộ lịch sử trò chuyện.“Chị Ô Ô, chị biết chỗ nào có thể khôi phục số liệu không?”“Số liệu thế nào?”“Chính là tin nhắn bị xóa với lịch sử trò chuyện.”“Cái này ở vận doanh thương, dùng chính chứng minh nhân dân của em là có thể tra được.”Nói xong phi toa liền giảm tốc, chậm rãi ngừng ở cửa nhà.Bạch Anh gấp không chờ nổi tìm chăm sóc khách hàng của vận doanh thương, giải thích vấn đề.Sau khi bộ phận chăm sóc khách hàng kiểm tra đối chiếu thân phận, thoải mái khôi phục lại dữ liệu.Bây giờ Bạch Anh đã có thể vô tư tìm hiểu chi tiết và sinh hoạt lúc trước của nguyên chủ.Cô kiểm tra toàn bộ số điện thoại không có ghi chú một lần.“Bạch Đào thuê phòng của tôi, khất nợ hai tháng tiền thuê liền chạy, người liên hệ khẩn cấp của cô ta là cô, phiền cô trả tiền thuê cho tôi, tổng cộng là 6000 điểm tín dụng.”Đây là lần chuyển khoản lớn đầu tiên của Bạch Anh, lúc ấy, cô còn chưa có hồ sơ vay tiền trực tuyến.Mà Bạch Đào là ai, không nói cũng biết.Xuống chút nữa, chính là tin nhắn đứt quãng, điện thoại, tất cả đều là Bạch Đào trằn trọc các nơi sau đó để lại cục diện rối rắm. Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches GardenGiấy tờ quán bar, vay nặng lãi, tiền thuê nhà quá hạn, tiền trả phân kỳ quá hạn giấy tờ vân vân.Cho dù Bạch Anh lấy thị giác của một người cổ địa cầu, những việc này cũng đã đủ để áp một người đến suy sụp, càng chưa nói tới nguyên chủ chưa thành niên.Đặc biệt chính là khoản cuối cùng hơn 30 vạn kia, là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.Bạch Anh là một học sinh, cho dù vừa học vừa làm, có thể nuôi sống chính mình cũng đã rất gian nan, càng không nói tới phải thu dọn cục diện rối rắm cho cô chị gái táng tận lương tâm kia.Khó trách Bạch Đào vẫn luôn nhớ kỹ số điện thoại của cô, hóa ra số liên hệ của người vay đều là số của Bạch Anh!Chó thật!Khiến cho Bạch Anh tức giận, chính là nhật ký nguyên chủ lưu lại trong quang não.Cô tự nhận sống nương tựa với chị gái gần hai mươi năm, tình cảm sâu đậm, đối với Bạch Đào chỉ có nhớ mong.Mà Bạch Đào thì sao? Cho dù bỏ rơi em gái vị thành niên, cũng muốn