Mấy ngày nay, quân đội Liên Bang cũng rất căng thẳng, vẫn luôn tìm kiếm xung quanh tiểu khu.Bởi vì hoài nghi bản thân bị nhằm vào tấn công mà tất cả quân nhân đều mặc thường phục, phân bố ở các góc tiểu khu.Chỉ tiếc, cao thủ thần bí trong mắt bọn họ không ra tay.Bạch Anh quả thật không tái hiện cảnh tượng ngày đó.Cô coi tinh thần lực như một món đồ chơi mới, dựa theo ý nghĩ của chính mình, các loại xoa tròn bóp dẹp, lại không mở nó giống như lưới.Nếu Lê Phục ở chỗ này, chỉ sợ sẽ kinh ngạc rớt cằm.Phạm vi xung quanh Bạch Anh, tinh thần dao động rất khủng bố, quả thực trước đây chưa từng gặp.Nhưng mà trong nhà chỉ có Bạch Anh, tinh thần lực thấp kém Lương Ô Ô, cùng với một con mèo chưa trải qua cải tạo gen. Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches GardenHai người này, hoàn mỹ tránh thoát được lực tấn công tinh thần.Nguyên nhân rất đơn giản, đại đa số người thường ở Liên Bang, tinh thần lực đều ở bên dưới cấp D, loại cấp bậc tinh thần lực này rất khó ngưng tụ thành thực thể, tự nhiên cũng sẽ không bị công kích hay bắn ngược.Mà nhóm quân nhân trong quân đội thì lại khác, tiêu chuẩn nhập ngũ của bọn họ, chính là tinh thần lực cùng thể chất từ cấp C trở lên.Những người này tinh thần lực tuy rằng không đủ dính, nhưng cũng đã có thực thể của chính nó, bị tinh thần lực khổng lồ bá đạo của Bạch Anh tấn công, tự nhiên sẽ bị thương rất lớn.Tổng viện quân khu, trong văn phòng chủ nhiệm, Hứa Vinh đang phân tích thương thế của binh lính bị thương.Dụng cụ căn cứ thương tích, bắt chước tinh thần dao động lúc ấy.Mô hình thực tế ảo, 1 khu vực hiện màu đỏ.“Chuyện này không có khả năng!” Mạnh Diệp Lâm nhìn giá trị số liệu vượt quá SSS, đồng tử co rụt lại.“Đơn thuần tinh thần lực, người này vậy mà còn mạnh hơn Lê Phục……” Hứa Vinh cùng anh liếc nhìn nhau, biểu cảm của hai người đều vô cùng nghiêm trọng.Lính cần vụ bên cạnh lén lú nói thầm: “Cũng không có khả năng thể chất cũng hơn cả thiếu tướng chứ? Liên Bang trước nay cũng chưa từng xuất hiện người mạnh hơn thiếu tướng đâu……”Hứa Vinh nhìn cậu ta như nhìn kẻ ngu “Trong Liên Bang cũng chưa từng xuất hiện người có tinh thần lực từ cấp SSS trở lên.”“Nếu người này các phương diện đều mạnh hơn thiếu tướng, vậy không cần thiết phải trốn tránh, hoàn toàn có thể mở cơ giáp đấu đá lung tung, giết người rồi.” Mạnh Diệp Lâm vuốt cằm, phân tích.Lính cần vụ tìm được đồng minh, “Hơn nữa thiếu tướng ở khu một cũng sẽ không tri viện đến đây, khu mười ba của đại tá Á Na, là tinh thần thể chất cấp SS.”“Thể chất người kia, hẳn là sẽ không cao hơn cấp B.”Bằng không cũng sẽ không kiêng kị đại tá Á Na có thể chất cấp S.Trong văn phòng mấy người đang nghiên cứu thực lực thực sự của “cao thủ thần bí”.Ngay lúc này, Bạch · thần bí cao thủ · Anh đang chuẩn bị đẩy ra sản phẩm đầu tiên của shop online—— trà sữa khoai môn.Thế giới Tinh Tế không có loại đồ như trà sữa, trà sữa cũng chỉ có thể do Bạch Anh tự mình động tay chế tạo.Cũng may các bước không tính quá phức tạp, chỉ có hồng trà cũng không phải quá dễ tìm.Bạch Anh chỉ có thể xin giúp đỡ chăm sóc khách hàng của tinh võng.“Anh: Xin chào”“Phục vụ khách Tiêu Tiêu: Chào ngài”“Anh: Tôi muốn hỏi một chút, tinh võng có bán trà không?”“Phục vụ khách Tiêu Tiêu: Ngài chờ một lát.”“Phục vụ khách Tiêu Tiêu: Có, cửa hàng tên là “Thu trà sơn””“Anh: Cảm ơn” Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden“Phục vụ khách Tiêu Tiêu: Không có gì.”Thật đúng là thiên tài đặt tên.Bạch Anh phun một câu với cửa hàng trà mới biết tên, mới nhập ba chữ “thu trà sơn” vào tinh võng.Lá trà chỉ có ba loại hồng, lục, bạch, ngay cả phân loại chủng loại cơ bản nhất cũng không có.Có thể thấy được lá trà hương vị kham khổ, cũng không phải do cư dân Tinh Tế không tốt.Đương nhiên cũng có khả năng —— nhóm người này cho rằng bỏ lá trà vào mồm nhai để ăn.Chỉ là ngẫm lại liền cảm thấy vừa ngu ngốc vừa dễ thương.Một túi hồng trà không biết chủng loại được đưa tới.Đơn giản trần qua một lần trà, Bạch Anh bắt đầu pha trà.Hồng trà có vị cay rất nhỏ, cùng sữa bò, vị ngọt mật ong, có thể kết hợp hoàn mỹ, sinh ra hương thơm độc đáo.Ấm trà được nâng lên cao, nước trà tinh tế được đổ vào sữa bò ấm, nhuộm đẫm ra màu cà phê nhạt rất đẹp, hương sữa với hương trà, chui vào chóp mũi Lương Ô Ô.“Thứ gì mà thơm thế?”Lương Ô Ô giơ quang não cứng nhắc, vọt vào phòng bếp.Vốn dĩ cô đang ở phòng khách để thống kê tin tức antifan dựa theo tài khoản của Bạch Anh, thống kê được một nửa đã bị mùi hương trà sữa hấp dẫn đến đây.Bạch Anh dùng cái muỗng múc cho cô một cốc nhỏ “Thêm một thìa mật ong sẽ ngon hơn.”“Chúng ta khai trương bán cái này?” Lương Ô Ô nhìn cốc nước này, có chút hoài nghi.“Cái này chỉ là bán thành phẩm, em còn muốn làm nguyên liệu khác phối cùng.”Lương Ô Ô đem trà sữa làm xong, liền chuẩn bị rót nước lọc vào, ấn xuống nút giữ ấm, tính toán chốc nữa sẽ chia làm hai cốc nhỏ.Chỗ phức tạp nhất, là chế tạo trân châu màu hổ phách.Không giống với trân châu bình thường, trân châu hổ phách mang theo vị ngọt thơm đường đỏ.Lương Ô Ô cầm cứng nhắc, nhấp một ngụm trà sữa, một bên dựa tủ bát thống kê số liệu.“Người nổi tiếng nhiều thị phi, hiện tại em cũng có không ít antifan, chị mới thống kê được một nửa, liền điều tra ra hai nghìn ID.” Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches GardenVới số fans của Bạch Anh cũng không có gì ghê gớm.Cô không sao cả khẽ nâng vai, từ phía trong ngăn tủ lấy ra một lọ bột sắn.“Em lại muốn làm món ngon gì?”“Trân châu hổ phách, đặt trong trà sữa, con gái hẳn sẽ rất thích”Lương Ô Ô phụt cười một tiếng, “Lần trước cũng như vậy, mỗi lần đều nói con gái sẽ rất thích, fans nam của em thì sao giờ?”Bạch Anh nghiêng đầu nói: “Ưu tiên con gái.”Bột sắn được lấy ra, đặt trong bát thủy tinh, Bạch Anh lại quay đầu đi lấy đường đỏ, dùng chảo nóng nấu nước sôi hòa thành nước đường.Nước đường màu nâu hơi ấm chậm rãi đổ vào bột sắn, cho đến khi bột sắn có thể nặn thành cục, lại bị Bạch Anh xoa thành một đống viên trân châu tròn nhỏ.Lại lăn trân châu trên đống bột sắn khô, tránh bị dính liền, khó nấu.Bạch Anh vặn chốt mở, nấu một nồi nước sôi, đem trân châu mượt mà đáng yêu nấu một lúc, lại vớt ra bỏ vào nước lạnh, trân châu hổ phách dai ngon đã thành.Lúc này Lương Ô Ô hỏi: “Cái này gọi là trà sữa à? Vậy đầu tiên chị viết một bài giới thiệu!”“Gọi là trà sữa trân châu khoai môn.” Nói được một nửa, miệng Bạch Anh hơi phồng lên, hiện ra một chút dáng vẻ mà cái tuổi