Nếu như là trước đây, Thi Văn Tranh đề nghị, Lâm Vũ Tầm sẽ từ chối không chút nghĩ ngợi, cậu không muốn rời khỏi Trình Hào.
Nhưng bây giờ, ý thức được tình cảm của mình đối với Trình Hào, cậu không thể dựa vào bản năng mà hành sự được.
Cậu tỉ mỉ suy nghị về quan hệ của mình và Trình Hào.
Muốn cậu không yêu Trình Hào, là không thể, trên thực tế, sau khi phát hiện tâm tư của mình, cậu càng yêu Trình Hào.
Trình Hào giống như là một tia sáng, chiếu sáng cuộc đời của cậu, mà cậu nguyện ý làm một con thiêu thân theo đuổi.
Mấy ngày nay, mỗi phút đồng hồ ở cùng Trình Hào, cậu đều cảm thấy vui vẻ.
Nhưng cậu không muốn tổn thương Trình Hào, cũng không muốn mê hoặc Trình Hào.
Ở trên thế giới này, đàn ông và đàn ông ở bên nhau, là không đúng.
Cậu có thể thích Trình Hào, nhưng tuyệt đối không thể lôi Trình Hào xuống nước.
Nhưng mà cậu cũng không thể vui vẻ mà nhìn Trình Hào đi quen bạn gái.
Cố tình là, Trình Hào đã đến tuổi làm quen bạn gái.
Ở cái xã khu này, người đã mười sáu tuổi vẫn không có bạn trai hoặc bạn gái, quả thực chính là dị loại! Trên thực tế, rất nhiều người trước khi đủ mười sáu tuổi, cũng đã mang thai, hoặc là làm cho người khác mang thai.
Trình Hào sớm muộn cũng sẽ có bạn gái.
Thậm chí anh sẽ còn có gia đình, có con.
Thời điểm đó, cậu và Danny, còn có thể là người quan trọng nhất của Trình Hào nữa sao?
Trình Hào còn có thể giống như bây giờ, ở cùng một chỗ với bọn họ sao?
Cậu có thể tiếp tục ở cùng Trình Hào, không lo lắng cho tương lai của mình, nhưng như vậy, ở tương lai, chờ Trình Hào có gia đình, cậu không thể không dời ra ngoài, nhất định sẽ thống khổ lại tuyệt vọng, hơn nữa nếu như cậu chẳng là cái thá gì, thì được dùng thân phận gì ở bên cạnh Trình Hào?
Có phải cậu sẽ trở thành thứ liên lụy đến Trình Hào?
Hiện tại, cậu có thể đi một con đường khác.
Cậu có thể tạm thời rời khỏi Trình Hào, nắm giữ một phần sự nghiệp của mình, sau đó nghĩ biện pháp kiếm nhiều tiền hơn...!Như vậy, sau đó cậu có thể trở thành người bạn đáng tin cậy nhất của Trình Hào, mãi mãi cung cấp trợ lực cho Trình Hào, tốt nhất là có thể khiến cho Trình Hào không thể rời bỏ mình.
Dù cho Trình Hào có gia đình, cậu cũng có thể là một người bạn, hợp tác, đối tác của Trình Hào.
Lâm Vũ Tầm nghĩ tới quyển tạp chí quyền anh mà mình đã xem qua.
Đó là một tổ chức tạp chí quyền anh nào đó, bên trong đề cập đến một ít chuyện về người nắm giữ tổ chức quyền anh này...!Nếu như cậu có thể trở thành nhân vật như vậy, sau đó bất kể là Trình Hào đánh quyền, hay trở thành người đại diện, hoặc là huấn luyện viên quyền anh...!Cậu cũng có thể cùng Trình Hào.
Đương nhiên, quan trọng nhất, là cậu có dã tâm.
Cậu phải thay đổi đến mức mạnh mẽ.
Lâm Vũ Tầm rất hiểu, chỉ cần đem phong thư này cho Trình Hào xem, Trình Hào nhất định sẽ đồng ý để cậu đi đến chỗ Thi Văn Tranh, Trình Hào hi vọng cậu có thể có thành tựu.
Nhìn chằm chằm lá thư đó một lát, Lâm Vũ Tầm tiến vào nhà bếp, bắt đầu làm bữa trưa.
Cậu lấy ra một bộ xương gà.
Cửa hàng ở đây, sẽ tách đùi gà, cánh gà, ức gà, rồi chia ra bán, còn lại bộ xương gà thì dùng làm thức ăn gia súc, nhưng ở xã khu nghèo như thế này, cũng sẽ có bán xương gà.
Nó siêu rẻ.
(Tui cũng chỉ khoái ra BHX mua xương gà về gặm)
Khi Trình Hào ở nhà, Lâm Vũ Tầm đều sẽ làm miếng thịt lớn, Trình Hào cần ăn những thứ đó, mà lúc Trình Hào không có mặt, cậu sẽ làm đồ ăn khá là rẻ.
Như ngày hôm nay, bộ xương gà chặt thành khối nhỏ thêm khoai tây nấu một lúc, rồi làm chút cải xanh, chính là một bữa cơm trưa dinh dưỡng phong phú lại rẻ.
Chờ làm xong cơm, Lâm Vũ Tầm cũng quyết định xong, cậu ngồi ở trước bàn ăn, bắt đầu viết thư cho Thi Văn Tranh.
Cậu biểu thị, chờ qua lễ Giáng sinh, cậu sẽ đến thành phố mà Thi Văn Tranh ở tìm anh ta.
Mà hiện tại, mới vừa tiến vào tháng mười hai.
Toàn bộ tháng mười hai, nhiệt độ bình quân của bang New York, đều dưới 0 độ.
Từng nhà đều đã xài lò sưởi, mà cũng không phải tất cả mọi người có thể thuê nổi nhà ở...!Một ít người ở trong nhà hoang, chỉ có thể dựa vào đốt lửa sưởi ấm.
Lâm Vũ Tầm đã từng trải qua cuộc sống như thế, khi đó, tay chân của cậu luôn cóng đến không còn cảm giác...!Sau đó, cậu liền tìm một cái chảo, lúc đốt lửa vẫn luôn đun nước nóng, thỉnh thoảng uống một chút...!Cuối cùng cậu cũng coi như chống đỡ nổi.
Mùa đông năm nay,, là một mùa đông thoải mái nhất, từ khi cậu sinh ra.
Cậu có lò sưởi trong phòng, có thể an tĩnh mà đọc sách, còn có thịt gà hầm khoai tây có thể ăn.
Lúc Lâm Vũ Tầm cùng Danny ăn thịt gà hầm khoai tây, bên ngoài nổi tuyết.
Tuyết rơi rất lớn, không bao lâu sau, toàn bộ xã khu đều bị bao phủ một tầng chăn màu trắng.
Lâm Vũ Tầm đã từng thấy thơ ca ngợi tuyết trắng, nhưng cậu biết, phía dưới tầng tuyết trắng này, là máu.
Mùa đông hàng năm, đều sẽ có người bị lạnh đến chết.
Bọn họ là người nghèo không trả nổi tiền thuê nhà, là trẻ con bị cha mẹ vứt bỏ, là người già mất đi năng lực lao động, còn có người uống say hoặc là hít ma tuý, ngã xuống ven đường.
Trình Hào nói rất đúng, nếu như có thể, bọn họ phải nghĩ tất cả biện pháp rời khỏi nơi này.
Tối hôm đó, Trình Hào đạp tuyết, chậm rãi từng bước về đến nhà.
Lão George cùng Arabella cảm thấy nếu tuyết rơi lớn, vậy anh có thể ở lại, nhưng anh vẫn lựa chọn về nhà.
Kỳ thực...!Chạy trên mặt tuyết, cũng rất rèn luyện thân thể.
Bên ngoài tuyết còn đang rơi xuống, Trình Hào phủi tuyết trên người mình xong mới vào trong nhà, sau đó Lâm Vũ Tầm liền lập tức tới, cầm áo khoác của anh treo ở gần lò sưởi.
Vào lúc này, Danny còn bưng lên một ly sữa bò nóng hổi cho anh.
Lâm Vũ Tầm sống ở nơi này từ nhỏ, lúc cậu nấu canh gì đó, cũng giống người bên này, có lúc sẽ