Ngày hôm sau tuyết vẫn rất lớn như cũ, rất nhiều người nhìn tuyết đọng trên đường, đã không muốn ra cửa, mà Trình Hào vẫn đúng giờ đi tới nhà lão George.
Mỗi ngày lão George thức dậy rất muộn, anh cùng Claude huấn luyện chung trước.
Mấy ngày nay, Trình Hào rất nghiêm khắc với Claude, hơn nữa, phương pháp giáo dục Claude cũng thay đổi.
Từ từ chỉ Claude, thì chỉ không xong, cậu ta sẽ quên, nhưng có thể trực tiếp dạy.
Động vật có thể hình thành bản năng đi săn, Claude đương nhiên cũng có thể hình thành bản năng đánh quyền.
Lúc anh xem Claude là trẻ con, cảm thấy động thủ với Claude không tốt lắm, mà Claude không thể làm trẻ con mãi.
Vì vậy, Trình Hào thẳng thắn thông qua thực chiến dạy dỗ Claude.
Nếu như mới đầu anh làm như thế, Claude chưa chắc đã tiếp thu, dù sao đánh quyền sẽ bị thương, bị đau, đầu óc Claude không thông minh lý giải không được ý chế nhạo trong lời nói người khác, nhưng cậu ta cũng sẽ không đánh hay đáp trả.
Nhưng bây giờ, cậu ta đã xem nơi này thành nhà, nguyện ý nghe Trình Hào nói, còn sợ sẽ bị đuổi ra ngoài...!Cậu ta liền đánh rất khá.
Trình Hào cũng coi như là có một người bồi luyện vô cùng tốt.
Trình Hào không thiếu kinh nghiệm, chủ yếu là do thân thể không đủ cường tráng, mà dù luyện thân thể cường tráng, lại không gì tốt hơn việc có một người đầy cơ bắp sức lại lớn vô cùng bên cạnh!
Trình Hào có thể dựa vào kinh nghiệm, nhanh chóng đánh bại Claude, nhưng anh không làm như vậy, ngược lại là cùng Claude so đấu thể lực, vì vậy khi lão George tỉnh ngủ từ trên lầu đi xuống, Trình Hào đã mệt đến gục xuống.
Anh bò dậy không nổi, mồ hôi nhễ nhại nằm trên đất thở mạnh.
Claude cũng không tốt hơn chỗ nào, cậu ta cũng mệt bở hơi tai, nằm ở bên người Trình Hào, một câu nói cũng không nói được.
Lão George cùng Arabella đối với cái này tập mãi thành quen, Arabella nói: "Có thể ăn điểm tâm!"
Sau đó hai người nằm trên đất, đồng thời bò dậy từ dưới đất, khó khăn đi đến bàn ăn ăn cơm.
Chờ ăn cơm xong, bọn họ lại thành một hảo hán rồi!
Trình Hào ăn ăn một hồi, thân thể liền khôi phục một ít, chỉ là trên cánh tay dùng để ngăn cản nắm đấm của Claude, vẫn là một mảnh bầm.
Cũng chính là lúc này, Trình Hào nhìn về phía lão George: "Lão George, tôi có một việc muốn nhờ ông."
"Chuyện gì?" Lão George hỏi, đối với Trình Hào, lão George càng ngày càng càng yêu thích.
Một mặt là bởi vì Trình Hào rất mạnh, mặt khác, thì lại là bởi vì Trình Hào trọng tình cảm.
Hắn thích điểm trọng tình cảm của Trình Hào, trên thực tế, lúc trước để ý đến Trình Hào, cũng là bởi vì Trình Hào không chịu vứt bỏ hai đứa em trai của mình.
Hắn đã từng bị tay đấm của mình phản bội, hắn không muốn lặp lại chuyện như vậy.
"George, Tony muốn đi thi đại học, như vậy Danny không có ai chiếu cố, tôi muốn mang nó tới đây ở." Trình Hào nói.
Kỳ thực trước đó, lão George đã từng đề xuất lời mời với anh, mời anh mang theo Lâm Vũ Tầm cùng Danny đến đây ở cùng nhau.
Lão George không thiếu tiền, phòng trong nhà cũng nhiều, cũng không ngại nuôi thêm hai đứa bé.
Mà Trình Hào không đồng ý.
Ở trong nhà người khác, tóm lại là không thoải mái lắm, càng quan trọng hơn là, anh không muốn làm phiền lão George.
Nhưng bây giờ...!Không phiền không được.
Lão George đồng ý, lại hỏi tình huống của Lâm Vũ Tầm.
Trình Hào lại một lần nữa...!Khoe khoang Lâm Vũ Tầm một phen.
Trình Hào thật sự cảm thấy Lâm Vũ Tầm rất lợi hại.
Anh đã xem không hiểu sách của Lâm Vũ Tầm!
Trình Hào không cảm thấy mình dốt nát, nếu anh không đánh quyền, an tâm học tập, nỗ lực một chút thi khoa chính quy ở Trung Quốc thì chắc chắn cũng là có thể, nhưng anh chỉ là người bình thường, Lâm Vũ Tầm lại là một thiên tài.
Hơn nữa, anh xem Lâm Vũ Tầm là em trai, cái này làm cho anh đặc biệt thích khoe khoang Lâm Vũ Tầm với người khác, có cảm giác giống gia trưởng thích khoe khoang con mình vậy.
"Cậu ấy thật sự rất tuyệt!" Arabella cũng khen ngợi, lão George lại không nói gì.
Chờ ăn cơm xong, Trình Hào tránh Acapella đi tìm lão George: "Lão George, tôi cảm thấy tôi nên thi đấu nhiều hơn..."
"Cậu muốn kiếm tiền?" Lão George hỏi.
Trình Hào gật đầu, anh xác thực muốn kiếm tiền.
Lâm Vũ Tầm học cần phải bỏ tiền, ngoài ra...!Anh ở chỗ lão George ăn không ở không luôn cảm thấy không thoải mái, anh hi vọng mình có thể kiếm tiền cho lão George.
Lão George nói: "Cậu nên tính lâu dài, không nên móc tim móc phổi mà đối xử tốt với người khác...!Cậu đối xử tốt với người khác, người khác chưa chắc sẽ báo đáp cậu."
Trình Hào cười nói: "Cậu ấy là đứa trẻ tốt."
Trình Hào cảm thấy, Lâm Vũ Tầm thật sự là đứa trẻ không thể tốt hơn, anh chưa từng thấy người cố gắng như vậy.
Hơn nữa, Lâm Vũ Tầm rất coi trọng anh, anh cảm giác được.
"Được thôi." Lão George không nói thêm gì.
Trình Hào rất quan tâm người khác, anh quan tâm Lâm Vũ Tầm cùng Danny không ngừng, cũng bao quát hắn, Arabella còn có Claude.
Trước đây không lâu, Trình Hào còn kiên trì bảo hắn cùng Arabella đi bệnh viện làm kiểm tra toàn thân.
Trình Hào còn chú ý tới giấc ngủ của hắn không tốt, giúp Arabella làm việc nhà...!Claude thì càng không cần nói, sự chăm sóc Claude của Trình Hào, là hắn cũng không làm được.
Lúc trước hắn nhận Trình Hào, chỉ là muốn bồi dưỡng một võ sĩ quyền anh lợi hại, mà cho tới bây giờ, hắn đã xem là Trình Hào cho rằng thế hệ sau gần gũi.
Bên ngoài tuyết càng lúc càng nhiều, tối hôm đó lúc Trình Hào rời đi, lão George nói: "Cậu bảo bọn họ ngày mai chuyển tới đi."
"Không được lão George." Trình Hào nói: "Chờ qua lễ Giáng sinh, tôi mang theo Danny chuyển tới."
Ở trong nhà người khác tóm lại là không quá thoải mái, Trình Hào vẫn quyết định chờ Lâm Vũ Tầm đi rồi dọn nhà.
Đương nhiên, trước đó, anh phải tìm ngài Dampier, đem chuyện sau này bọn họ không mướn phòng nữa báo cho ngài Dampier.
Tối hôm đó, Trình Hào cùng Lâm Vũ Tầm đi tìm ngài Dampier.
Nghe nói Trình Hào cùng Lâm Vũ Tầm không mướn nữa,