Soạt soạt soạt!
Tô Thương vừa đến cửa phòng học, ngay lập tức thu hút tất cả sự chú ý của các bạn trong lớp học.
"Anh trai này cũng không tệ nha, đẹp trai sáng láng, đúng là gu mà tôi thích đây rồi."
"Anh trai, yêu em không, ngày hè thì nóng nực nhưng có em đây cực ngon này."
"Bây giờ đã là mùa thu rồi, mấy người thật là thấp hèn, toàn là lũ chó, toàn làm việc xấu.
Tôi không giống như mấy người, tôi đang tìm bạn trai, tôi chỉ tìm người để tâm sự.
.
.
.
Ah..ah, anh trai này ở đâu đến, sao có thể đẹp trai như vậy!"
Nghe được những bạn nữ xung quanh bàn tán, Tô Thương chỉ khẽ mỉm cười chứ cũng không thèm để ý.
"Cậu là Tô Thương đúng không?" Ngay lúc này, có một nữ giáo viên mang vớ đen nhíu mày nói.
Tô Thương gật đầu trả lời: "Đúng vậy."
Sau khi xác nhận xong, trên khuôn mặt của nữ giáo viên hiện ra vẻ chán ghét, hiển nhiên chắc là cô ấy đã nghe đến danh tiếng của Tô đại thiếu gia rồi.
"Tôi là Hoa Thanh Đại, là giáo viên lớp 3."
Hoa Thanh Đại lạnh lùng nói: "Hoa viện trưởng dặn tôi dẫn cậu đi gặp ông ấy, cậu đi theo tôi, những người khác thì tự học."
Hoa Thanh Đại phong thái dứt khoát, nói xong liền quay lưng đi ra khỏi phòng học, Tô Thương đi theo phía sau.
"Tô Thương? Tôi nghe nói lớp chúng ta sẽ có một sinh viên mới chuyển đến, hình như đúng là anh ấy."
"Tô Thương, anh ấy đẹp trai thật đấy, lớn lên đẹp trai như vậy sao lại học Trung y, là nghệ sĩ có phải tốt hơn không."
"Một đám mê trai, tỉnh lại đi, vẻ ngoài đẹp trai có lợi ích gì, không có tiền không có chỗ dựa thì cũng không làm được gì!"
"Câm cái miệng vào, nghe nói Tô Thương là do Hoa viện trưởng tự mình tuyển chọn, chắc chắn anh ấy là tài năng thiên phú, sau này thành tựu trong tương lai cũng là nhiều vô kể nha."
.
.
.
.
Sau khi ra khỏi phòng học.
Hoa Thanh Đại đi trước, vẻ mặt tràn đầy sự khinh thường, cố ý giữ khoảng cách với Tô Thương.
"Khụ khụ."
Tô Thương lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh: "Nghe tôi nói này, người đẹp mang vớ đen ơi, cô đừng đi nhanh như vậy, tôi có ăn thịt cô đâu."
"Tô Thương, cậu không cần phải lắm lời, tôi không biết cậu ở bên ngoài như thế nào, nhưng nơi này là trường học, tôi là giáo viên của cậu, chỉ cần cậu phạm lỗi thì tôi đây có quyền trừng phạt cậu!"
Hoa Thanh Đại đứng lại, lạnh lùng nói: "Còn nữa, tôi biết cậu là ai, là Tô đại thiếu gia ăn chơi sa đọa, phá phách, lêu lổng số một ở Giang Bắc, thời gian trước còn san bằng cả một trường học."
"Nhưng tôi cảnh cáo cậu, đại học Tử Kinh không phải là nơi cậu muốn làm gì thì làm, cậu tốt nhất nên biết điều một chút, nếu như cậu làm ô nhiễm lớp của tôi, tôi sẽ không khách khí với cậu!" Hoa Thanh Đại đe dọa nói.
"Được được được, cô không cần phải nặng lời như vậy, có chuyện gì từ từ nói." Tô Thương nhẹ nhàng cười nói.
"Ha ha, một tên lưu manh ngay cả vợ sắp cưới của mình cũng đem cho người khác, không xứng nói chuyện bình thường với tôi."
Hoa Thanh Đại lạnh lùng nói rồi đi trước dẫn đường.
Tô Thương nghe thấy như vậy cũng lười giải thích với cô ấy.
Một lúc sau, hai người đã đến bên ngoài văn phòng của viện trưởng khoa Đông y.
"Ông nội của tôi ở bên trong, cậu vào đi, tôi ở bên ngoài chờ cậu!" Hoa Thanh Đại thản nhiên nói.
"Ông nội cô sao?"
Tô Thương cười nói: “Hóa ra Hoa thần y mà cha tôi nói chính là ông nội của cô, chả trách cô lại to gan như vậy, đã biết thân phận của tôi nhưng vẫn dám nói chuyện với tôi như vậy."
Hoa Thanh Đại không muốn trả lời Tô Thương, thậm chí cô ấy còn không muốn nhìn mặt anh.
Tô Thương không muốn tự làm mất mặt mình nữa, đành gõ cửa, một mình đi vào rồi thuận tay đóng cửa lại.
"Cậu là Tô thiếu gia nhỉ?”
Hoa Thời Mạc đang viết cái gì đó ở trên bàn làm việc, cảm giác có người đi vào nên ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tô Thương, ông ấy mỉm cười chào hỏi.
"Tôi là…."
Chưa đợi Hoa Thời Mạc nói hết câu, Tô Thương đã bước nhanh tới, kéo cái ghế ra ngồi đối diện với Hoa Thời Mạc, rồi trực tiếp nói: "Ông là thần y nổi tiếng ở Giang Bắc, Hoa Thời Mạc phải không?"
Trước khi vào, Tô Thương đã suy nghĩ kỹ rồi, bản thân anh chắc chắn không đi học thường xuyên, như vậy thì quá dằn vặt người ta rồi, làm không tốt có khi chưa ngưng kết được kim đan thì đã bị bí bách chết luôn rồi.
Mà đại học Kinh Tử không giống như những trường khác, còn phải giữ mặt mũi cho ông già nữa.
Nếu ở trường học muốn được tự do ra vào, như cá gặp nước thì cách tốt nhất là lộ ra một chút thực lực thì mới có thể thu phục được Hoa Thời Mạc.
Bởi vì Hoa Thời Mạc ở Giang Bắc tiếng tăm lừng lẫy, ông ấy lại là viện