Giang Nguyên đẩy cánh tay Kỷ Dung trên vai mình ra, hỏi anh: "Nãy cậu nói bậy cái gì đấy? Lại còn bồ nhí Alpha.
Muốn chọc tôi cười chết à?"
Kỷ Dung: "..." Anh không nói bậy.
Mấy bạn học bên cạnh tiếp lời vào câu chuyện, nháy mắt với Giang Nguyên: "Giang Nguyên, cậu chẳng hiểu gì cả, Kỷ Dung chỉ muốn em trai cậu tức chết thôi!"
"Một Alpha như Kỷ Dung, tui đảm bảo Omega trên toàn thế giới nhìn thấy đều kích động!"
Dương Khải cười khúc khích, nháy mắt với Giang Nguyên rồi nói: "Trong mấy bộ phim thần tượng AO cũng hay diễn thế này lắm.
Cậu nghĩ mà xem, một Alpha mà toàn bộ Omega trên đời đều mơ ước lại nói trước mặt người yêu cũ của cậu rằng anh ấy thích cậu, thích đến mức muốn l@m tình nhân của cậu ấy.
Người yêu cũ của cậu chắc chắn là tức chết cmnl!"
Giang Nguyên: "..." Không biết đám bạn học của cậu đã xem những phim não tàn kiểu gì...!
Ờm...nhưng mà Kỷ Dung cũng xem á?
Giang Nguyên nhìn Kỷ Dung bằng ánh mắt cảm thông, cậu có nên khuyên Kỷ Dung...xem ít mấy phim não tàn kiểu tổng tài bá đạo A và tiểu kiều thê O đi không, xem nhiều ảnh hưởng đến chỉ số IQ của cậu ấy mất.
Kỷ Dung thấy Giang Nguyên nhìn mình bằng ánh mắt quai quái như đang tỏ ra từ ái với một đứa trẻ thiểu năng, anh do dự hỏi nhỏ: "Cậu nhìn tôi làm gì?"
Giang Nguyên không nhịn được cúi đầu cười: "Không có gì."
Kỷ Dung nhìn thấy nụ cười đột ngột của Giang Nguyên thì ngu ngơ không hiểu gì cả, tai sao Giang Nguyên lại cười vui vẻ đến thế, nhưng mà...Giang Nguyên cười rộ lên...trông đẹp thật đấy.
Diệp Nam Phong đứng cạnh nghe thấy đám Alpha Dương Khải nói thế khóe miệng giật giật: "..." Anh là một Omega đích thực, anh phản đối suy nghĩ này!
Diệp Nam Phong đang định combat chợt nghe thấy một âm thanh đầy nghi ngờ vang lên: "Anh họ, Giang Nguyên, Kỷ Dung, sao mọi người đều đứng ở cổng trường thế? Ơ...!sao cổng trường hôm nay đông người vật?
Giang Nguyên: "Anh họ?"
Kế Dương chạy lên hai bước, một tay quàng qua bả vai Diệp Nam Phong, cười nói: "Đúng rồi, lần trước tui kể cho cậu nghe đó, anh họ của tui!"
Kế Dương nháy mắt với Giang Nguyên, Giang Nguyên lập tức hiểu được vị trước mặt chính là người anh họ Omega mà Kế Dương nhắc đến chính là vị anh họ được Kế Dương mua cho thuốc ức chế dùng suốt 10 năm kia.
Sau đó, Kế Dương giới thiệu Giang Nguyên và Kỷ Dung với Diệp Nam Phong: "Anh họ, đây là Giang Nguyên và Kỷ Dung.
Em và Giang Nguyên gặp nhau trên tàu vũ trụ."
Diệp Nam Phong hoàn toàn không ngờ người tình cờ gặp ở cổng trường lại là bạn của em họ anh, anh tự giới thiệu: "Diệp Nam Phong."
Đám Alpha xung quanh: Anh đẹp trai có cái tên hay quá!
Bạch Minh đưa tay sờ cằm.
Sao lại có cảm giác như đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu rồi nhỉ? Ở đâu ta? Tên này nghe quen lắm, nhưng cậu chắc chắn mình không quen biết người này.
Nếu đã từng gặp khuôn mặt này chỉ cần nhìn thoáng qua là cậu cũng nhận ra ngay, dù sao vị này cũng...đẹp trai quá!
"Đúng rồi, sao các cậu lại đứng hết ở cổng trường thế?" Kế Dương lặp lại câu hỏi vừa nãy.
Giang Nguyên kể lại chuyện vừa xảy ra ở cổng trường cho cậu nghe, Kế Dương nghe xong mặt như thấy quỷ, đúng là khiến cậu được mở mang tầm mắt rồi.
Đáng tiếc là cậu không được tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đó.
Mấy người trò chuyện với nhau vài câu, trong nhà ăn đã hết đồ ăn nên cả đám kéo nhau ra ngoài ăn trưa.
Trong lúc ăn trưa, Giang Nguyên và Kỷ Dung ngồi cùng một chỗ, Diệp Nam Phong và Kế Dương ngồi cùng một chỗ.
Mùi thơm cửa thịt nướng bốc lên sau đó nhanh chóng tràn ngập trong gian phòng riêng.
Ăn được một lúc, Kế Dương dùng tay đụng nhẹ vào tay Diệp Nam Phong, nhỏ giọng hỏi: "Anh họ, năm nay anh có về nhà không?"
"Không về".
Diệp Nam Phong trả lời không cần suy nghĩ luôn.
Kế Dương cũng không để ý, mấy người chậm rãi gắp thức ăn lên ăn.
Được một lúc, Kế Dương đột nhiên nhướng mày, quay đầu nhìn Diệp Nam Phong bên cạnh, hỏi: "Anh họ, uống cái thuốc đó thực sự có thể xét