Mặc dù đẳng cấp của tui và Cố Y Lương cách nhau một bậc, nhưng lượng fan đến thăm phim trường lại không chênh lệch nhau là mấy.
Hai nhóm fan vừa nhìn thấy đồ tiếp ứng trên tay đối phương liền nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, tự giác chia thành hai đội, đứng ở hai bên đường, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía lối ra, người cùng fandom không chen lấn xô đẩy nhau, đụng phải ánh mắt của fan nhà đối thủ cũng không hầm hè đấu đá nhau như ở trên mạng.
Hai bên đều có người vác đủ loại "súng ống" quay chụp từ đầu đến cuối, dù sao người ta vẫn nói idol nào fan nấy, mỗi người đều tự giác thể hiện fandom mình là người có văn hóa, ý đồ muốn đánh bại đối thủ trên phương diện này.
Đây là một cuộc chiến không khói lửa.
Kết quả là tui và Cố Y Lương vừa nói vừa cười vừa đi ra cùng nhau.
Thế nên tình cảnh kia lại thành ra hơi gượng gạo.
"Chỉ được nửa tiếng thôi à, lúc nào hết giờ anh gọi tôi một tiếng nhé?" Tui nói.
Cố Y Lương gật đầu: "Ừ, cậu chia cho tôi ít đồ ăn vặt đi, tôi khai chuẩn bị."
Làm trò qua loa như vậy ngay trước mặt fan mà cũng được hả?
Tui chia một nửa đồ ăn vặt cho hắn dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Tui chào fandom "Mỹ Ngôn" của mình, đưa hết đồ ăn trong tay cho một fan cứng đã nhẵn mặt: "Chắc là không đủ chia cho từng người rồi, trên đường về mọi người mở ra ăn chung với nhau nhé?"
"Được ạ, được ạ." Cô nàng nhanh tay kiếm một cái túi bỏ hết đồ vào một cách thoải mái tự nhiên, sau đó lại dúi cho tui hai túi to: "Đồ ăn thức uống chuẩn bị cho đoàn làm phim đã đưa cả cho nhân viên rồi, trong này đều là quà Mỹ Ngôn tụi em chuẩn bị cho anh, túi xanh lá là hoa quả tươi với đồ ngọt, phải ăn ngay nhé, không để lâu được đâu, hỏng mất đấy.
Còn túi xanh lam thì đủ thứ đồ, có quà với thư các thứ, anh tự xem nha..."
Tui phì cười, lần nào gặp các cô ấy cũng chẳng khác nào hồi nhỏ học nội trú được gặp mẹ, chỉ thiếu nước dặn tui phải hòa nhập với các bạn, đừng để bị bắt nạt nữa thôi.
"...!Phải tạo quan hệ tốt với nhân viên đoàn phim nhé." Cô nhóc nhìn sang Cố Y Lương, căng thẳng hạ giọng thì thầm: "Đối thủ...!có làm khó anh không?"
Tui: "..."
Tui: "Cố Y Lương!"
Cố Y Lương ngoảnh đầu sang nhìn tui, mặt hiện dấu hỏi chấm.
Tui: "Cười một cái đi!"
Cố Y Lương nhìn tui nhoẻn cười, đẹp đến nhũn cả tim.
Tui quay lại nhìn đám fan cứng đang cực kỳ choáng váng, cùng với một đám fan nhỏ cũng kinh ngạc không kém, cười với họ: "Thấy rồi nhé, tôi ổn mà."
Thấy mấy gái còn phải sốc mất một lúc nữa, tui rút điện thoại ra mở Alipay: "Lần này lại mua hết bao nhiêu tiền?"
Đoàn quân bấy giờ mới hoàn hồn, mồm năm miệng mười ngăn tui lại: "Lần này là do hội Mỹ Ngôn đã đi làm bỏ tiền, chứ không lấy của mấy bạn học sinh đâu ạ."
Được thôi, tui vén tay áo: "Phải ký nhiều lắm đúng không? Nhanh lên nào, chỉ có nửa tiếng thôi đó."
Thế là mấy gái cứ như làm ảo thuật, chẳng biết biến đâu ra hàng xấp banner, quạt cầm tay, poster...
Tui bắt đầu làm việc theo quán tính, vừa ký vừa nói chuyện phiếm với mấy cô nàng.
Đang nói nửa chừng thì fan cứng bỗng dưng khẽ kéo tay áo tui, nét mặt vừa xoắn xuýt lại vừa ra vẻ bí hiểm, ra hiệu cho tui