Từ khi trưởng thành, Hà Gia chưa từng phải khổ như thế này.
Anh nghe giảng như nghe hát ru, tập trung chưa được ba giây lại bắt đầu như bay vào cõi mộng.
Kỷ Hoài lại đập phát nữa vào bàn anh: "Nghe giảng!".
Hà Gia đột nhiên ngẩng đầu: "Đang nghe mà! Lục lạp giúp thực vật chuyển hóa năng lượng!".
"...".
Kỷ Hoài trợn mắt: "Đây là tiết Ngữ văn".
Hà Gia đau khổ vùi đầu giữa hai chân, sau đó thì thầm: "Nhân viên đoàn phim đâu rồi?".
Nhân viên đoàn phim nhẹ nhàng đáp: "Đây! Sao vậy anh Hà!".
Hà Gia lặng lẽ giơ ngón giữa lên trời.
Nhân viên đoàn phim: "...".
Kỷ Hoài xách cổ áo Hà Gia lên: "Lẩm bẩm cái gì đấy, tập trung học!".
Trong một tiết, Kỷ Hoài đau khổ bậc thấp, Hà Gia đau khổ bậc trung, còn người đau khổ nhất chính là giáo viên.
Người chẳng bao giờ nghe giảng - Kỷ Hoài nhìn ông chằm chằm làm ông nao nao.
Kinh khủng nhất là học sinh mới chuyển trường, ánh mắt anh vô cùng hung dữ, lại còn trừng mắt nhìn ông cùng với Kỷ Hoài.
Đến khi tiết học kết thúc, lưng giáo viên đã ướt đẫm mồ hôi.
Lúc hết giờ, mấy học sinh trông có vẻ đầu gấu lại gần Kỷ Hoài: "Anh Hoài, có quán karaoke mới mở trên phố đi bộ, tan học, chúng ta qua đó đi?".
Hà Gia đột nhiên lơ mơ ngẩng đầu, trả lời trong vô thức: "OK con dê".
Kỷ Hoài: "...".
Anh ta vô cảm hỏi: "Cậu không định học tập cho tốt à?".
Bấy giờ Hà Gia mới tỉnh táo, lập tức vội vàng xua tay: "Không đi không đi, anh đây còn phải học bài, các chú cũng học hành cho đàng hoàng đi!".
Mấy học sinh đó khó hiểu nhìn Hà Gia: "Cậu là ai?".
Kỷ Hoài khẽ giật môi, thấy hơi buồn cười.
Anh ta nhìn Hà Gia, muốn biết anh định trả lời như thế nào.
Hà Gia cũng có hơi không rõ địa vị của mình, ngẫm nghĩ mãi, cuối cùng rặn ra được một câu: "Anh là anh hai của các chú".
Kỷ Hoài: "...".
Kỷ Hoài không khỏi thở dài, sau đó nói: "Các chú về đi, anh muốn học hành nghiêm túc".
Mấy học sinh kia tròn mắt nhìn Kỷ Hoài: "Anh Hoài, anh muốn học á?".
Hà Gia giáo dục mấy tên nhóc này: "Học tập nghiêm túc đâu có gì đáng kinh ngạc.
Mấy chú vẫn chưa được giác ngộ rồi.
Đám côn đồ bên Tấn Giang xanh lè đã bắt đầu học hành tử tế, sao mấy người bên Tiểu thuyết dành cho nam như mấy chú...".
Kỷ Hoài trừng mắt, đập nhẹ lên đầu Hà Gia: "Nói hươu nói vượn cái