Kỷ Hoài hỏi: "Cậu thật sự bị ấm đầu à?".
Hà Gia đột nhiên thở dài, nhìn Kỷ Hoài đầy ý nhị.
Kỷ Hoài bị anh nhìn đến nỗi mất tự nhiên: "Gì?".
Hà Gia đau khổ nói: "Cậu biết tại sao tôi lại chuyển đến đây không? Vì sao luôn bám theo cậu để nhắc cậu học tập không?".
Kỷ Hoài trừng mắt: "Ai mà biết được".
"Bởi vì tôi nghe danh của cậu đã lâu, cậu chính là thần tượng của tôi nên tôi chuyển trường để nhờ cậy cậu".
Hà Gia xạo ke mà mắt chẳng thèm chớp:
"Tuy là đầu gấu, nhưng tôi lại muốn đỗ đại học, đây quả thật là vọng tưởng của tôi.
Nghe nói cậu cực kì thông minh, học rất giỏi, lại biết đánh nhau, đúng là hình mẫu lý tưởng mà tôi đang phấn đấu!"
"Cho nên tôi vào học trường cấp 3 của cậu với hy vọng rằng cậu có thể giúp tôi trở thành học sinh giỏi...!Vậy mà tôi lại thấy cậu học hành chểnh mảng, lăng kính màu hồng lập tức tan biến, tôi cảm thấy vô cùng thất vọng và buồn bã..."
Kỷ Hoài bối rối trước ngữ khí ai oán của Hà Gia.
Anh ta vò tóc, đứng dậy, từ từ nhìn xuống Hà Gia, hỏi: "Cậu thật sự muốn tôi giúp đỡ cậu học hành?".
Hà Gia gật đầu.
Từ lúc nghe thấy Hà Gia nói "Cậu là thần tượng của tôi", tuy rằng anh ta không biểu hiện quá rõ ràng, nhưng lông mày nhếch lên, chứng tỏ trong thâm tâm đang kiêu ngạo.
Hà Gia thấy dáng vẻ này của anh ta, khẽ cười.
Kỷ Hoài là nam chính Tiểu thuyết dành cho nam, mà Hà Gia lại từng tiếp xúc không ít với những người như anh ta.
Anh biết bọn họ đều thích nghe lời nói bùi tai, hào hiệp, dễ nói chuyện.
Quả nhiên, Kỷ Hoài khẽ hừ: "Đâu có gì khó, tôi giúp cậu là được".
Nói xong, anh ta lập tức rời đi.
Hà Gia vội gọi anh ta lại: "Chờ chút!".
Kỷ Hoài quay đầu, cau có nhìn: "Gì nữa?".
Hà Gia vươn tay ra: "Kéo