2 ngày sau thì cô đã dọn dẹp sơ lại cửa hàng.
Cửa hàng này hơi nhỏ nhưng lại rất đẹp.
Ở phía trước là một cửa bằng kính.
Hai bên trồng rất nhiều cây xanh mát mẻ.
Bên trộng thì cũng rộng, trước cửa cô sẽ đặt một tủ kính lạnh để trưng bày bánh của mình ra.
Ở khu sau là nhà bếp.
Điều quan trọng bây giờ là đặt tên cửa hàng.
Nên đặt là gì đây? Cô ngồi chống cằm mãi cũng không biết..
Thôi, đặt là Tuệ Nghi đi, cái tên giả mạo của cô.
Ngày mai là khai trương, hôm nay cô đã làm bánh rất nhiều rồi bỏ sẵn vào tủ lạnh.
Tối đến cô mệt nhòa nằm trên giường.
Hôm trước cô vừa mới mua quyển nhật kí, cô muốn lưu lại những kỉ niệm của mình và con.
- Ngày 1/9/20**
Mẹ đi bệnh viện và biết mẹ có con được hơn 1 tháng rồi.
Ba con tên là Hàn Thất Bát, con nhớ nhé.
Nếu con là con trai, mẹ sẽ đặt tên con là Hàn Minh Quân.
Còn nếu là con gái, mẹ sẽ đặt con là Hàn Minh Xuân.
[....]
Đã 4 tháng trôi qua nữa, bụng cô ngày một to, tiệm bánh cũng có kha khá khách.
Và cuốn nhật kí của cô cũng nhiều chữ hơn.
- Ngày 19/12/20**
Mẹ cảm nhận được con đạp bụng mẹ, mẹ vô cùng vui sướng vì con đang dần lớn lên.
- Ngày 27/1/20**
Bác sĩ bảo con là con trai.
Yêu Minh Quân của mẹ lắm.
Sau này lớn lên phải đẹp trai giống bố nhé.
- Ngày 3/2/20**
Hàng xóm xung quanh hỏi mẹ rằng bố con đâu.
Mẹ chỉ cười gượng mà không trả lời.
Nhưng mẹ biết những người họ đang nói xấu 2 mẹ con mình, còn nói xấu cả bố nữa.
Con đừng buồn nhé, vì sắp tới con sẽ được gặp bố thôi.
_______________________
Bụng cô ngày to hơn.8 tháng, cũng cô quá to và khó khăn trong việc đi lại, nên đã đóng cửa tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi, về nhà Thanh Thanh để dưỡng thai.
Cô ngồi trên ghế sofa, Thanh Thanh xoa cái bụng đang to tròn của cô.
" Minh Quân đẹp trai của dì đừng đạp mẹ con nữa nhé "
[...]
Hôm nay Xuân Nghi đang quét nhà, bỗng nhiên bị vỡ nước ối.
Thanh Thanh hốt hoảng đưa cô vào bệnh viện.
Trước những phòng