Công nương Capheny dịu dàng nắm lấy tay của Sia. Bà đẹp đến mức có thể khiến cho Sia phải thở dốc, và những người xung quanh luôn tung hô rằng Sia hoàn mỹ kế thừa sắc đẹp tuyệt vời của bà.
"Tới đây Sia."
Trong căn phòng lớn, đại mục sư Arian đang đợi sẵn Sia với một nụ cười ôn hòa, còn Công tước Cantaria thì ngồi bên cạnh với khuôn mặt căng thẳng.
Arian là bạn thân lâu năm của Công tước Cantaria, chính là người luôn chăm sóc Sia từ thuở bé đến nay. Chính ông ấy đã nói rằng Sia khó có thể sống qua sinh nhật 8 tuổi.
Mặc dù bây giờ mọi người trong nhà Cantaria đều hậm hực với Arian về lời tiên đoán đó, nhưng Sia biết những gì Arian đã nói thật sự rất chính xác.
Sia cũ thật sự, không sống qua được sinh nhật năm 8 tuổi.
"Arian, đừng đưa ra lời tiên đoán sai lầm về Sia như lần trước nữa đấy! Nếu cậu lại khiến Cani lo lắng tôi sẽ chém chết m* cậu."
Công tước Lucian De Cantaria ngồi bên cạnh Arian nói một cách hăm dọa, vỗ vỗ tay lên thanh kiếm bên hông.
"Ôi trời Lucian, thật là thô lỗ!"
Công nương Capheny bịt chặt tai của con gái.
"Ha ha… không sao, công tước tức giận cũng đúng thôi, đó là một sự nhầm lẫn tồi tệ của tôi."
Arian lúng túng mỉm cười, hai tay chắp lại một cách thành kính với Capheny và Sia. Mặc dù Arian đã vô cùng bất ngờ khi Sia đột nhiên khỏi bệnh và tỉnh lại một cách khỏe mạnh khác xa tiên đoán từ nữ