Trước mặt Lục lão tiên sinh và dì Bùi, Kỷ Khinh Khinh thật sự tức giận.
Này tính cái gì?
Này tính cái gì!
Một phụ nữ nửa đêm cơ khát khó nhịn, quyến rũ ông xã sắp chết của mình lên giường?
Kỷ Khinh Khinh hoàn toàn không dám nhìn thẳng Lục lão tiên sinh và dì Bùi, trực tiếp lăn vào trong chăn, bọc chính mình thành một khối, cự tuyệt câu thông với thế giới bên ngoài.
Quá mất mặt!
Thật sự quá mất mặt!
Kỷ Khinh Khinh nhìn lại hơn hai mươi năm dài dòng nhân sinh của mình, chưa bao giờ cảm thấy có ngày nào mất mặt như hôm nay!
Quả thực mất hết mặt mũi!
Cô lúc tỉnh lại là cái dạng gì?
Tay hình như là ôm eo Lục Lệ Hành?
Một chân hình như là kẹp ở đùi Lục Lệ Hành?
Vậy đầu cô đâu?
Đầu cô ở đâu?
Kỷ Khinh Khinh cẩn thận hồi tưởng lại lúc mới vừa tỉnh, trước mắt cô lúc ẩn lúc hiện là cơ bụng rắn chắc của Lục Lệ Hành, cô hoảng đến sắc mặt nóng lên, tim phanh phanh phanh nhảy thật mạnh.
Chẳng lẽ đầu cô ở trên vai Lục Lệ Hành? Hay là trên cánh tay?
Chẳng lẽ là ở ngực?
Sẽ không xui xẻo như vậy chứ?
Kỷ Khinh Khinh mạc danh muốn khóc.
Cô ngủ rõ ràng rất thành thật, như thế nào ngủ với Lục Lệ Hành một đêm lại trở thành dáng vẻ kia?
Nếu Lục Lệ Hành là con của cô, bệnh trầm trọng như vậy mà còn bị phụ nữ quyến rũ, cô nhất định sẽ xé xác người phụ nữ kia!
Hiện tại cô quả thật không dám tưởng Lục lão tiên sinh sẽ suy nghĩ như thế nào, sẽ đối với cô như thế nào.
Có lẽ từ đáy lòng sẽ cho rằng cô chính là một phụ nữ không biết kềm chế quyến rũ cháu nội mình!
Kỷ Khinh Khinh lo sợ bất an.
Lục Lệ Hành nghe được Kỷ Khinh Khinh bi phẫn hô lên hai chữ ‘lưu manh’, lại nhìn người cuộn trong ổ chăn một cục, quả thật bị Kỷ Khinh Khinh làm tức đến nghẹn cười.
Ác nhân lại cáo trạng trước!
Mình lưu manh?
Rốt cuộc ai lưu manh?
Tối hôm qua mình quy quy củ củ cái gì cũng chưa làm, lại trở thành lưu manh?
Một cô gái ngủ xấu như vậy, trên giường lăn qua lăn lại, đem người xem như gối ôm còn nói gối ôm chơi lưu manh?
Đáng tiếc căn phòng này không có camera, nếu không anh thật muốn đem biểu hiện của Kỷ Khinh Khinh tối hôm qua cho cô ấy tận mắt nhìn xem, xem cô ấy như thế nào mà nói một cái “gối ôm” chơi lưu manh!
Bất quá tối hôm qua xác thật anh cũng khó thoát liên quan, nguyên bản muốn nhìn một chút Kỷ Khinh Khinh rốt cuộc có thể lăn tới bao lâu, nhưng nhìn một hồi chính mình cũng không biết khi nào lại ngủ thiếp đi, Kỷ Khinh Khinh đem anh cả đêm ôm như gối ôm, thế mà cả đêm anh cũng không một lần tỉnh lại.
Tính ra tính cảnh giác của anh thật là càng ngày càng kém.
Lục Lệ Hành trầm giọng xuống, giải thích với Lục lão tiên sinh và dì Bùi đang đứng ở cửa, “Gia gia, dì Bùi, các người đừng hiểu lầm, đêm qua cháu không cẩn thận đem đổ nước trên giường, không nghĩ đến phải làm phiền dì Bùi, cho nên…”
Lục lão tiên sinh cùng dì Bùi thấy Kỷ Khinh Khinh thẹn thùng trốn vào chăn, đều dở khóc dở cười.
Tuy rằng ở chung với Kỷ Khinh Khinh không lâu, không hiểu biết cô được bao nhiêu, nhưng Lục Lệ Hành là bọn họ nhìn lớn lên, làm sao họ không hiểu được anh như thế nào.
Muốn cưỡng bách Lục Lệ Hành bá vương ngạnh thượng cung? Chỉ sợ còn phải có đồng ý của chính Lục Lệ Hành mới được. Anh không muốn làm, có mấy ai có thể miễn cưỡng được anh?
“Thiếu gia, không có gì phiền toái hay không phiền toái,” dì Bùi nhìn thoáng qua Kỷ Khinh Khinh rúc trong chăn, cười nói: “Hiện tại tôi sẽ thay khăn trải giường cho cậu, bác sĩ đã đến, tôi dẫn ông ấy đi đến thư phòng, cậu đi đến thư phòng đi.”
Lục Lệ Hành gật đầu, đang chuẩn bị đứng dậy rời khỏi phòng Kỷ Khinh Khinh.
—— “Tử vong cảnh cáo, trong năm phút đồng hồ cho vợ ngài Kỷ Khinh Khinh một cái hôn, cũng nói một câu chào buổi sáng.”
Lục Lệ Hành giận, “Nhiệm vụ cùng chung chăn gối, khen thưởng đâu?”
—— “Cùng Kỷ Khinh Khinh cùng chung chăn gối nhiệm vụ khen thưởng tám giờ, nhưng tối hôm qua ngài ngủ đến bây giờ đã quá tám giờ, tám giờ này cũng là yêu cầu tiêu hao giá trị sinh mệnh.”
“Ngươi cmn…”
—— “Vui lòng không nói tục với hệ thống.”
Lục Lệ Hành mặt âm trầm, “Ngươi chơi ta?”
—— “Cùng Kỷ Khinh Khinh ngủ một giấc có thể đạt được tám giờ giá trị sinh mệnh, ngài không có hại, huống chi ta còn sẽ giúp ngài khôi phục lại khỏe mạnh.”
Anh kiệt lực làm hô hấp của mình bình thường trở lại, nhìn Kỷ Khinh Khinh trốn trong ổ chăn, trực tiếp xốc chăn lên.
Kỷ Khinh Khinh như đà điểu từ trong chăn lòi ra, cả người đỏ bừng, thở hổn hển mấy hơi, giây tiếp theo lại bị Lục Lệ Hành cường ngạnh sờ lên mặt.
Kỷ Khinh Khinh:???
Một cái hôn khắc lên trán cô.
Kỷ Khinh Khinh:!!!
Lục Lệ Hành nghiến răng nghiến lợi, “Bà xã, chào buổi sáng.”
—— “Nhiệm vụ thành công, sinh mệnh giá trị 3, trước mặt còn thừa sinh mệnh giá trị ba giờ.”
Đây là…… Nụ hôn buổi sáng?
Kỷ Khinh Khinh nhìn chằm chằm, theo sắc mặt Lục Lệ Hành lại không giống như thật sự muốn hôn, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi kia, cô động cũng không dám động.
Lục lão tiên sinh cùng dì Bùi cũng đều không khí quỷ dị.
“Cô nên nói cái gì?”
Kỷ Khinh Khinh ngốc một lát, “Buổi sáng tốt lành?”
“Còn có?”
Kỷ Khinh Khinh khóe miệng run rẩy: “Ông xã, buổi sáng tốt lành.”
—— “Sinh mệnh giá trị 1, trước mặt còn thừa sinh mệnh giá trị bốn giờ.”
“Lặp lại một lần.”
“…… Ông xã, buổi sáng tốt lành.”
—— “Sinh mệnh giá trị 1, trước mặt còn thừa sinh mệnh giá trị năm giờ.”
“Lại lặp lại một lần.”
Kỷ Khinh Khinh nổi giận, Lục Lệ Hành gia hỏa này làm cái gì? Ỷ vào lão tiên sinh cùng dì Bùi tại đây cáo mượn oai hùm? Ai không biết bọn họ hai người không có cảm tình, chỉ là khế ước kết hôn? Đây là giả vờ cái gì ân ái?
“Khụ khụ……” Lục lão tiên sinh là người hiền từ nhưng nhìn không được cũng nghe không nổi nữa, ông và dì Bùi còn ở tại đây, sáng sớm hai người lại thân vừa kéo vừa ôm, ra cái dạng gì?
“Lệ Hành, bác sĩ Triệu đang chờ.”
Lục Lệ Hành tạm thời buông tha Kỷ Khinh Khinh, xuống giường.
Tiếng bước chân từ từ đi xa, trong phòng không còn thanh âm nào khác.
Kỷ Khinh Khinh cho rằng mọi người đều đi rồi, vừa quay đầu lại thế nhưng nhìn thấy dì Bùi còn đứng ở trong phòng, cười khanh khách mà nhìn cô.
“Dì Bùi……” Kỷ Khinh Khinh lúng túng nói.
Dì Bùi cười, cúi người thay cô kéo áo ngủ chảy xuống bờ vai, “Khinh Khinh, cháu đừng sợ, tôi và lão tiên sinh trong lòng đều minh bạch.”
Đã phục vụ cho Lục gia nửa đời người, bà như thế nào lại không thấy rõ Kỷ Khinh Khinh là ra sao, lại như thế nào không rõ sự tình thật ra là thế nào?
Càng không cần phải nói đến lão tiên sinh đã sống hơn nửa đời người!
Tảng đá trong lòng Kỷ Khinh Khinh rơi xuống, không hiểu lầm cô là loại quyến rũ đàn ông là được.
“Dì Bùi, cảm ơn dì.”
Dì Bùi cười cười, “Không khách khí, mau rời giường rửa mặt xuống lầu ăn bữa sáng đi.”
Nói xong liền đứng dậy rời đi.
Dì Bùi vừa đi, Kỷ Khinh Khinh liền phóng tay vài đấm tới chỗ Lục Lệ Hành đã nằm cho hả giận, sáng sớm nên có tâm tình vui vẻ đã bị hỗn trướng Lục Lệ Hành này hủy đến sạch sẽ, thật là tức chết!
Cái gì mà hôn buổi sáng cmn!!!
Thử hỏi có người chồng nào mà hôn buổi sáng như hung thần ác sát?
Đó là hôn sao? Cô thấy Lục Lệ Hành hận đến không thể ăn cô thì có!
Lục Lệ Hành hỗn trướng này! Rõ ràng chính là muốn cho mình ở trước mặt lão tiên sinh cùng dì Bùi mất mặt!
Kỷ Khinh Khinh căm giận bất bình, lại tàn nhẫn đá gối đầu Lục Lệ Hành, tức đến lộn ruột.
Tối hôm qua không nên nhất thời mềm lòng thu lưu hỗn trướng Lục Lệ Hành này!
Về sau đừng để anh ta rơi vào trong tay mình!
***
Mà giờ phút này trong thư phòng, bác sĩ Triệu đã chuẩn bị tiến hành kiểm tra hàng ngày cho Lục Lệ Hành.
Bác sĩ Triệu là chủ nhiệm Trần phái tới, lúc trước khi Lục Lệ Hành còn nằm viện, ông toàn bộ quá trình đều đi theo chủ nhiệm Trần cứu trị Lục Lệ Hành, đối với trạng huống thân thể Lục Lệ Hành đều hiểu biết.
Thân thể bị thương nghiêm trọng, các khí quan bắt đầu suy kiệt, bệnh viện liên tiếp đưa ra ba lần thông tri bệnh tình nguy kịch, ai nấy đều biết sinh mệnh Lục Lệ Hành đã đi đến cuối đường, ngày Lục Lệ Hành xuất viện ông từng phỏng đoán, nếu nghiêm trọng, có khả năng còn không sống được trước khi đến nhà.
Nhưng hiện tại cậu ta ở Lục gia đã ba ngày, ba ngày này Lục Lệ Hành không chỉ không chết, sắc mặt còn một ngày so với một ngày càng tốt hơn, tuy rằng cả ngày là