Người gọi đến lại là Adam.
Cố Tư Vũ nghi ngờ nhìn màn hình điện thoại một lát, Adam nếu không có việc gì thì anh ta sẽ không bao giờ đột ngột liên lạc với cô.
"Alo, Adam?" Cố Tư Vũ nhanh chóng bắt máy.
"Cố tiểu thư, là tôi." Giọng người đàn ông từ bên kia truyền đến "Tôi đã biết tin về công ty nhà cô rồi."
"A..."
Cố Tư Vũ có chút nhức đầu, mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa. Đúng vậy, tin tức lớn như vậy thì làm sao bên phía Tu Thần Khước lại không biết được chứ.
"Anh nghe nói rồi à, quả thật là vì chuyện này mà gia đình tôi đều sắp tan đàn xẻ nghé tới nơi rồi." Cô gượng cười nói.
"Cố tiểu thư, cô đừng quá lo lắng. Sở dĩ tôi liên lạc với cô là có chuyện cần bàn bạc qua một chút."
"Ý anh là sao?"
"Hiện tại UE muốn thu mua lại Cố thị."
"Mua lại Cố Thị? Làm sao có thể?" Cố Tư Vũ không khỏi sửng sốt, chuyện làm ăn không thể đem ra đùa được đâu.
"Anh cũng biết Cố thị bây giờ chỉ còn là một cái vỏ rỗng cùng với khoản nợ lên tới hàng nghìn USD, đó chưa kể đến tiền bồi thường cho các đại cổ đông, anh mua lại chắc chắn chỉ có hại chứ không có lợi."
"Một nghìn USD thời điểm này UE sẽ đem nhượng hết cho cô, cùng với tất cả các chi phí phát sinh sau đó. Cô cảm thấy như thế nào?"
Cố Tư Vũ "Vậy thì Cố Thị chỉ dưới danh nghĩa là sát nhập vào UE mà thôi?"
"Đúng thế, Cố thị sau này sẽ thuộc về một chi nhánh của UE."
"Các anh chắc chắn đó chứ?"
"Chắc chắn." Adam khẳng định.
"Thật sự đối với việc này sẽ gây cho các anh thiệt hại vô cùng lớn đó..."
Không có ai dám bỏ ra số tiền hàng nghìn USD để mua lại công ty đã mất hết nhân lực, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng. Cho dù là phú hào cũng không tới mức không cân nhắc chút gì mà vung tiền như rác như vậy, ở trong giới kinh doanh thì đây là điều cơ bản cần nắm rõ.
"Cố tiểu thư, chuyện này ông chủ đã quyết định rồi."
"Tu Thần Khước?"
Tu Thần Khước khôi phục lại trí nhớ rồi sao? Thế cho nên hắn mới ra tay giúp đỡ cô? Cố Tư Vũ đầu tiên sững sờ, cả người đông cứng như tượng đá, hắn ta nhớ lại cô rồi? Đáng lẽ ra đây là loại chuyện cô luôn lo sợ nhất mới phải, nhưng chẳng hiểu sao giờ phút này trong lòng cô lại cảm thấy có chút vui mừng.
"Anh ấy... nhớ lại rồi sao?" Cố Tư Vũ ngập ngừng mãi mới hỏi được một câu đầy đủ.
"Ông chủ hiện tại vẫn chưa khôi phục ký ức, bất quá Lục tiên sinh bên kia vẫn luôn tìm cách giúp đỡ ông chủ, ký ức sớm hay muộn cũng sẽ trở lại như nguyên vẹn mà thôi."
Cố Tư Vũ nghe Adam nói, không tránh khỏi có chút thất vọng "Thì ra là như vậy..."
"Việc mở cuộc họp thông báo sát nhập cũng không cần thiết cho lắm, chúng ta hãy làm mọi thứ nhanh gọn thôi."
"Tôi sẽ nói qua một tiếng với anh hai và cha mẹ tôi bên này, cảm ơn anh, Adam."
"Cô nên nói lời này với ông chủ mới đúng." Adam cười cười "Tôi cúp máy đây, chuyện công việc cứ nói với anh trai cô bàn bạc lại với tôi."
"Được."
Tu Thần Khước vẫn chưa nhớ lại, thế nhưng lại đứng ra trợ giúp đúng lúc gia đình cô lâm vào cảnh khốn cùng. Mọi việc thu xếp ổn thoả, cô sẽ trực tiếp gặp mặt để cảm ơn hắn ta một tiếng.
Cố Tư Vũ giải thích tình hình ngắn gọn cho cha mẹ cô hiểu, sau đó nhanh chóng đến công ty gặp Cố Tư Cảnh. Hai bên công ty ký kết hợp đồng sát nhập và một số hiệp ước, sứt đầu mẻ trán