“Tốt nhất là anh mau quỳ xuống xin lỗi đi, có lẽ tâm trạng tôi tốt tôi sẽ bỏ qua cho anh, nếu không bây giờ tôi sẽ đi gọi giám đốc đến đây để khai trừ anh!”
Cô gái đẹp nhỏ tuổi chống hai tay ở eo, vô cùng đắc ý nói với Trương Phong.
“Cô muốn bảo giám đốc khai trừ tôi thì cứ khai trừ, dù sao tôi cũng không phải nhân viên ở chỗ này!”
Trương Phong bình tĩnh trả lời một câu.
“Ha ha!”
Cô gái đẹp nhỏ tuổi lạnh lùng cười một tiếng rồi nói: “Đã đến lúc này rồi mà anh còn giả bộ với tôi hả? Anh không phải nhân viên ở chỗ này không lẽ là khách hàng sao?”
“Trương Phong, anh nghĩ tôi không biết anh đang làm gì sao? Hôm qua ở Đại học Giang Thành Đỗ Tử Hàn đã nói cho tôi biết rồi, anh là một tên nghèo khso đi giao đồ ăn!”
Trương Phong không có tâm trạng tiếp tục nói nhảm với cô ấy, anh quay người muốn rời đi.
“Tôi cho anh đi chưa?”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi nắm lấy Trương Phong, cô ấy nói tiếp: “Trương Phong, khó khăn lắm anh mới tìm thấy công việc ở đây nhỉ? Chí ít thì cũng kiếm được nhiều tiền hơn đi giao đồ ăn, vả lại còn có mặt mũi hơn chút, không lẽ anh thật sự muốn từ bỏ công việc này hay sao?”
“Phiền cô bỏ tay tôi ra, tôi không phải là nhân viên ở chỗ này, vả lại chuyện ngày hôm qua tôi cũng đã xin lỗi cô rồi, sao cô cứ đuổi theo tôi không buông vậy?”
Trương Phong sốt ruột nói với cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi.
Tuy rằng bất luận thân hình hay nhan sắc của cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi đang đứng ở trước mặt đều thuộc hàng cực phẩm, nhưng chỉ có tính cách này khiến người ta không thể chịu nổi, cho nên Trương Phong mới không có hảo cảm với cô ấy.
“Anh vẫn còn giả bộ với tôi hả, tôi thấy anh không thấy quan tài không đổ lệ mà!”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi vừa nói vừa móc điện thoại ra để gọi điện thoại.
“Alo, có phải làm giám đốc Tôn không?” Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi cau mày hỏi.
”
“Cô Lâm, cô có chuyện gì không?”
“Có một nhân viên ở nhà hàng các anh muốn cưỡng bức tôi, anh mau đến khai trừ người này đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đó!” Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi ngang ngược không nói đạo lý nói.
“Cô Lâm à cô đừng tức giận, bây giờ tôi qua đó ngay!”
Nếu như chuyện nhân viên cưỡng hiếp khách hàng này mà truyền ra bên ngoài thì đó chính là đòn công kích chí mạng đối với nhà hàng Tân Thế Kỷ!
Bởi vậy nên người giám đốc kia mới căng thẳng trả lời.
“Ở bên phía nhà vệ sinh này, anh mau đến đi!”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi bình tĩnh nói một câu rồi cúp máy.
“Lát nữa giám đốc Tôn đến đây rồi, tôi xem anh làm như thế nào!”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi nắm chặt lấy áo của Trương Phong, cô ấy đắc chí nói.
“Khi nãy tôi đã nói với cô rồi, tôi không phải nhân viên ở chỗ này, cô có gọi giám đốc đến đây cũng vô dụng!” Trương Phong bất lực nói.
“Hứ! Tôi thấy anh chột dạ rồi đó!”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi cười cười rồi nói: “Nếu như bây giờ anh quỳ xuống xin lỗi tôi thì tôi sẽ tha cho anh một lần, nếu không thì… anh cứ ngồi đợi bị khai trừ đi!”
Trương Phong nhìn cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi trước mặt, anh do dự một hồi sau đó thấp giọng nói: “Được, vậy cứ đợi giám đốc đến đi!”
“Anh…”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi không ngờ đã đến nước này rồi mà Trương Phong vẫn còn dám cứng đầu như vậy.
Sau khi do dự một hồi, cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi cũng không nói gì tiếp, vả lại đợi giám đốc nhà hàng đến xử lý Trương Phong.
Không lâu sau, giám đốc Tôn của nhà hàng Tân Thế Kỷ đã dẫn bảy tám người bảo vệ đến chỗ của Trương Phong và cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi.
Một đám người đông đúc trong phút chốc đã thu hút sự chú ý của mọi người.
“Cô Lâm, cô không sao chứ?”
Giám đốc Tôn chạy đến bên cạnh cô gái đẹp nhỏ tuổi căng thẳng nói.
“Nhân viên này của nhà hàng các anh khi nãy đã cố ý vẩy nước lên mặt tôi, giám đốc Tôn, anh mau khai trừ anh ta cho tôi!”
Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nhìn thấy khách trong nhà hàng đều đang nhìn sang bên này, cô ấy cũng ngại không dám nói Trương Phong muốn cưỡng bức mình, bởi vậy nên tìm cái các khác.
Sau khi giám đốc Tôn nghe cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nói vậy thì nhanh chóng quay Đấu Sang nhìn Trương Phong, trong mắt anh ta có chút nghi ngờ.
“Giám đốc Tôn, anh còn ngây ra đó làm gì? Mau khai trừ người này cho tôi!”
Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi thấy giám đốc Tôn vẫn đứng yên tại chỗ, rất lâu vẫn không nói chuyện, nên cô ấy lập tức tức giận.
“Cô Lâm à, cô… cô nhận nhầm người rồi, người này không phải nhân viên của nhà hàng chúng tôi!”
Giám đốc Tôn