Người lên tiếng là một phụ nữ trung niên khoảng ngoài bốn mươi, nhưng phong cách ăn mặc rất hiện đại và trẻ trung, gương mặt lại cực kỳ xinh đẹp và phúc hậu, càng nhìn lại càng có nét giống Tạ Vũ.
Anh bị người phụ nữ gọi một tiếng, biểu tình vô cùng bối rối, ánh mắt cứ dao động giữa cô và người phụ nữ kia, cuối cùng mới chịu nhỏ giọng nói: “Mẹ, sao mẹ lại ở đây?”
Mẹ? Tiểu Nam kinh ngạc nhìn anh.
Sự bối rối của Tạ Vũ bây giờ đã lây sang cô.
“Con chào dì.” Cô rụt rè cúi đầu chào mẹ của Tạ Vũ.
Công cuộc đi siêu thị hai người rốt cuộc lại thành cuộc gặp phụ huynh đầy bất ngờ ở một quán nước ngay bên trong trung tâm thương mại.
Trước đây Tiểu Nam từng nghe Tần Hiểu Tuyết kể về mẹ của Tạ Vũ.
Theo lời Tần Hiểu Tuyết, mẹ anh là một người khá nghiêm khắc và khó tính, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô lại cảm thấy rằng bà không giống như trong tưởng tượng của cô.
Bà xinh đẹp và trẻ trung hơn cô nghĩ rất nhiều, Tạ Vũ dường như thừa hưởng rất nhiều từ vẻ đẹp của mẹ mình, khuôn mặt hoàn mỹ ấy cùng nhan sắc đằm thắm của bà quả thực có những nét rất giống nhau mà cô chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra.
Có lẽ bởi cô bị ấn tượng với vẻ ngoài của bà nên trong lòng cảm thấy bà không quá mức khắt khe như lời Tần Hiểu Tuyết.
Tuy vậy, cuộc gặp bất ngờ này vẫn không khỏi khiến Tiểu Nam hồi hộp xen lẫn chút căng thẳng.
Cô lần nữa chào mẹ Tạ Vũ một cách dè dặt:
“Con chào dì.”
“Vừa nãy con đã chào dì một lần rồi mà.
Chào nhiều như vậy làm gì!” Mẹ Tạ đáp lại lời chào của cô bằng nụ cười niềm nở.
Tiếp đó là một loạt câu hỏi dồn dập dành cho Tiểu Nam: Con tên là gì? Bao nhiêu tuổi? Học ngành nào?....!những câu hỏi liên tiếp đến khiến đầu cô bị xoay như chong chóng.
Rốt cuộc vẫn là Tạ Vũ ở bên cạnh nói đỡ mấy lời: “Mẹ hỏi từ từ thôi, coi chừng dọa cô ấy chạy mất.”
Mẹ Tạ vỗ nhẹ vào tay Tạ Vũ, “Cái thằng nhóc này, mau đi lấy nước đi.”
Bởi vì quán nước này theo dạng tự phục vụ nên mẹ Tạ mới mau chóng đuổi anh đi lấy nước để có nhiều cơ hội nói chuyện riêng với cô hơn.
Chỉ còn hai người, cô lại càng hồi hộp hơn.
Nhưng mẹ Tạ vẫn niềm nở như thế, còn liên tục khen ngợi cô: “Con là bạn gái của A Vũ à? Con gái lớn lên xinh quá đi!”
Rất rõ ràng, mẹ Tạ cực kỳ hài lòng về cô bạn gái này của con trai mình.
Một cô bé hiền lành, hơi nhút nhát, ngoại hình trong sáng thuần khiết đến mức khiến người ta không nỡ ghét bỏ.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên bà đã rất có hảo cảm với cô.
Tiểu Nam mỉm cười lễ phép nói: “Con tên là Tiểu Nam.”
“Tiểu Nam, con cũng học ở đại học A đúng không?”
Cô khẽ gật đầu, “Con đang là sinh viên năm nhất ạ.”
Mẹ Tạ cười tươi, bất ngờ nắm lấy cô nói: “Hai đứa ở bên nhau, nếu A Vũ mà có bắt nạt con cứ nói với dì, dì sẽ xử lý nó thay con.”
Thái độ ôn hòa của mẹ Tạ khiến cô thoải mái hơn rất nhiều, trong lòng cũng bớt căng thẳng hơn.
Cuộc gặp đầu tiên của Tiểu Nam với mẹ Tạ Vũ cũng đi đến kết