"Á á á!!!"
"Mẹ ơi!!!"
Hết đợt hét này đến đợt hét khác vang lên, mọi người đồng loạt chạy tán loạn.
Đôi mắt nằm trong quan tài chớp liên tục, Dịch Thu Bạch nói: "Chất lượng đạo cụ của chúng mày không ổn tẹo nào."
Hệ thống 001: "..."
Sờ xung quanh ra được cái đầu mình, Dịch Thu Bạch gian nan lắp nó lên cổ, xoay mất nửa ngày mới về vị trí cũ.
Hoa phục rườm rà chiếm nửa không gian, hắn đỡ cái ván quan tài, dốc hết sức lực mới bò lên được.
Ai dè chưa đi được ba bước lại ngã dập mặt.
Nhìn đôi giày cao gót dưới chân, Dịch Thu Bạch thầm nghĩ lại cái gì nữa!
Giọng hệ thống 001 vang lên bên tai: "Chủ nhân, xét thấy ngài chưa làm quen được với đạo cụ mới, 001 đề nghị ngài ngồi xuống cho khoẻ."
Dịch Thu Bạch bất đắc dĩ trả lời: "Nhưng tao đói."
Hệ thống 001: "Tối hôm qua người chơi 199 đã kích hoạt điều kiện tử vong, chủ nhân có thể đi vồ hắn."
Dịch Thu Bạch: "???"
Ăn gì cơ?
Hệ thống 001: "Chả nhẽ chủ nhân không muốn ăn thịt?"
Dịch Thu Bạch: "Ừ, tao thèm món chay."
Hệ thống 001: "..."
Vì thế, nữ ma đầu hung dữ của chúng ta, chuyện đầu tiên làm sau khi bị đánh thức không phải là hù doạ người chơi mà là vứt đôi giày cao gót, kéo chiếc váy hoa lệ nặng nề, lê đôi chân trần đi khắp lâu đài cổ tìm phòng bếp.
Hôm qua hắn mới ăn được cái bánh mì, bụng đói vang trời.
Cuối cùng, dưới sự chỉ dẫn của 001, Dịch Thu Bạch đã tìm thấy phòng bếp.
Đồ ăn bên trong cực kỳ phong phú, hoàn toàn vượt xa trí tưởng tượng của hắn khiến hắn vui vẻ cười lớn.
Từng tràng "khanh khách" vọng khắp các ngóc ngách, người chơi trên tầng bị doạ sợ hét ầm ĩ.
Ý thức được âm thanh đáng sợ kia phát ra từ mồm mình, Dịch Thu Bạch lập tức câm miệng.
Lâu đài cổ yên tĩnh, người chơi không nghe được gì, tổng cảm thấy thật kỳ quái.
Bởi lẽ dựa trên đức tính chó má của hệ thống, nữ ma đầu chắc chắn là BOSS màn này, bình thường đánh thức BOSS thì cô ta phải "đại khai sát giới" mới đúng.
Hướng đi cốt truyện hình như không giống bọn họ tưởng tượng thì phải.
Mấy người gan lớn sớm đã xuống tầng tìm hiểu.
Trong đại sảnh trống không, giày cao gót màu đen ném gần quan tài, ma nữ không biết đi phương nào.
Bàn Tử nghe thấy bên phòng bếp mơ hồ có tiếng động, vội vàng ra hiệu cho đoàn người, cả đám lặng lẽ kéo tới tìm kiếm.
Dịch Thu Bạch đang ngồi gặm bánh mì.
Động tác của hắn không hề thô lỗ, cộng thêm lớp da hoa lệ của NPC, tình cảnh phải thật ưu nhã mới đúng.
Tuy nhiên chơi không may mắn được chứng kiến điều đó.
Mọi người chỉ nhìn thấy bên trong, một người con gái tối tăm đang gặm "ngón tay ai đó".
Hình như cô ta chưa đã thèm, tiếp tục chấm nước sốt trên bàn, cắn đến ngón tay "cạch, cạch" chuyển động.
Có người bị doạ hét thành tiếng.
Dịch Thu Bạch quay đầu nhìn thử, không cẩn thận vặn đầu mình 180 độ.
Mọi người: "..."
Hệ thống 001: "Chủ nhân, chuyện tiếp theo ngài nên làm là bắt giết người chơi số 199." Dừng một chút, nó nói: "001 thành tâm nhắc nhở chủ nhân, nếu ngài không làm việc theo quy định của phó bản, ngài sẽ bị hệ thống chủ trừng phạt."
Dịch Thu Bạch: "Trừng phạt?"
Hệ thống 001: "Đúng vậy, trước kia từng có người phản đối không chịu làm Bích Đào Hoàng Hậu, tấn công tiêu cực, sau đó bị hệ thống chủ triệu hồi, tước đoạt tư cách người chơi, đuổi ra khỏi hệ thống."
"Rời khỏi hệ thống không tốt à?"
Hệ thống 001: "Chủ nhân, trừ việc qua cửa theo cách thông thường, bất kể phương pháp rời khỏi hệ thống trò chơi nào khác đều không tốt lắm đâu..."
Dịch Thu Bạch: "Ý gì?"
Hệ thống 001: "Bọn họ sẽ bị chứa trong một cái..."
Ý thức mình bị dụ, hệ thống 001 lập tức im miệng.
Dịch Thu Bạch: "Sao mày không nói nữa?"
Hệ thống 001: "Chủ nhân, chúng ta có thể chân thành lên một chút và giảm mưu mô thủ đoạn đi một chút không ạ?"
Giọng nó pha thêm chút bất lực.
Được thôi, ăn no uống đủ, nên đi làm việc.
Dịch Thu Bạch bỏ lại bánh mì, kéo cái váy vừa nặng vừa to đi tới đại sảnh.
Hệ thống 001 nhắc nhở: "Chủ nhân, vũ khí của ngài đặt trong quan tài thuỷ tinh, ngài có thể cầm nó đuổi người chơi."
Dịch Thu Bạch: "Váy nặng quá, lát tao chạy kiểu gì?"
Hệ thống 001: "Chả liên quan, ngài dùng kỹ năng đặc biệt được mà."
Trong quan tài thuỷ tinh là một cái xương cột sống dài gần 40 xen ti mét.
Dịch Thu Bạch cầm nó lên quan sát, nghiêm trang hỏi: "Lúc dùng cần hò thần chú không?"
Hệ thống 001: "Thần chú?"
Dịch Thu Bạch: "Ví dụ như..."
Hệ thống 001: "Như?"
Dịch Thu Bạch: "Balala tiểu ma tiên biến thân!"
"..."
Hệ thống 001 bất lực cà khịa: "Chủ nhân, vừa nhìn đã biết ngài chả phải NPC đứng đắn gì."
Dịch Thu Bạch: "..."
Thôi được rồi, quả thực hắn không có kinh nghiệm làm NPC.
Đa số người chơi đều ở trên tầng, Dịch Thu Bạch vác cột sống lên tầng hai tìm thử.
Nữ ma đầu vừa xuất hiện ở lối cầu thang, người chơi ngay lập tức hét ầm lên đào tẩu.
Dịch Thu Bạch ném cột sống tới lan can chặn đường cả đám, xương cột sống phát ra âm thanh chói tai như tiếng va chạm giữa hai cái nồi sắt.
Có người không chịu nổi, vội vàng chạy lên tầng 3.
Dịch Thu Bạch nhìn chằm chằm đỉnh đầu người chơi tìm con số 199.
Hệ thống 001 nhắc nhở: "Chủ nhân, người chơi 199 đang ở tầng 3."
Dịch Thu Bạch vội vàng đuổi theo.
Đột nhiên, chân hắn đau điếng.
Dịch Thu Bạch cười lạnh, buồn bực tìm đầu sỏ gây tội.
Hoá ra ra một cái xương gà.
Cũng chả biết thằng mặt lợn nào ăn thừa ném ở đây!
Cầm cái xương gà trên tay, Dịch Thu Bạch trầm mặc.
Tầng hai không có người chơi, hắn lập tức lên tầng 3, mục tiêu của hắn vốn dĩ không phải 199 mà là 168, Vương Nhuỵ!
Ý thức được hắn định vị nhầm, 001 cuống quýt cảnh báo: "Chủ nhân, mục tiêu của ngài là 199, mong chủ nhân không ngộ thương người chơi khác, tránh tạo thành phiền toái không cần thiết!"
Dịch Thu Bạch ngoảnh mặt làm ngơ.
Vương Nhuỵ bị nữ ma đầu đuổi theo, hét ầm từ tầng 4 lên tầng 5, 6, 7...
Cũng không biết cô gái nhỏ này đã luyện tập hay còn nguyên nhân nào khác, chạy bộ cực kỳ ổn định, thậm chí Dịch Thu Bạch còn bắt đầu thở hổn hển.
Hệ thống 001 lo lắng không thôi: "Chủ nhân, định vị của ngài lỗi rồi, mong ngài sửa đổi kịp thời!"
Dịch Thu Bạch: "Tao có giết cô ta đâu."
Hệ thống 001: "???"
Dịch Thu Bạch: "Mày nhìn đôi Nike cổ đi kìa, đẹp phết nhờ?"
Hệ thống 001: "!!!"
Vương Nhuỵ chạy đến tầng thứ tám, trong tình huống cấp bách đẩy đại ra một căn phòng.
Cô cứ tưởng bên trong là cửa, kết quả vậy mà lại là một con quái vật đầy bướu thịt.
Tiếng hét vang lên, con quái vật trốn chạy cực nhanh.
Dịch Thu Bạch bắt được Vương Nhuỵ, che miệng cô rồi túm đầu lôi vào phòng.
Người chơi phía dưới nhận được giọng, ai nấy chắc chắn Vương Nhuỵ đã bước chân vào địa ngục.
Không hiểu sao một lát sau cô bò ra ngoài, miệng than khóc: "Cứu mạng, cứu mạng với!!!"
Bên trong cánh cửa, Dịch Thu Bạch vén váy đi giày.
Ai ngờ hắn mới thắt được một nửa sợi dây, "rầm" một tiếng, tựa như có thứ gì đó nặng trịch rơi xuống.
Hệ thống 001: "Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm