Nằm dưới Châu Mãn Kì co ro tay che đi một bên mang tai do hơi thở Băng Thiệu Huy liên tục hà vào, cả người Mãn Kì giờ đây nóng như đang nằm ở lò hoả, sinh nhật cô đã qua vào tháng ba trước đó tức hiện tại cô đủ 18 và có thể nhận thức được hành vi của mình
Riêng Băng Thiệu Huy thì khác , hành vi đang càn phá lí trí anh có, Châu Mãn Kì còn sót lại chút lương tâm vỗ nhẹ vào bã vai Băng Thiệu Huy phần nào trợ giúp anh tỉnh thức
"Cậu chưa đủ tuổi đâu, đừng có quậy"
Lời nhắc nhở cố tình lọt vào tai Thiệu Huy, anh ngã lưng thẳng tắp xuống nệm một cái ình khiến Mãn Kì vừa hú hồn vừa quan ngại.
Cơn lửa môi trường trao đổi chất bên trong có thể đã bị dập tắt, Châu Mãn Kì lắng nghe nhất cử nhất động hết sức yên lặng mãi mà chẳng hay Thiệu Huy động chạm
Anh cười thầm, đặt đỉnh đầu lên gối ôm ngắm cô thật lâu rồi trấn an
"Tôi sẽ không làm gì chị nếu chị chưa cho phép"
"Nếu tôi không cho phép mà cậu vẫn làm thì sao ?"
"Lúc đó là lúc tôi bị điên rồi đó"
Ổn định từng nhịp thở hơn cô mới chợp mắt bởi ngủ trước Thiệu Huy chắc chắn anh sẽ làm gì cô mà xem
! ----------------!
Ngày thứ hai Châu Mãn Kì ôn tập củng cố kiến thức thiếu sót cho Băng Thiệu Huy
Ngày thứ ba bắt đầu vận dụng và thực hành vào bài tập
Ngày thứ 4 đọc hết những cách làm gọn hơn , một số câu nâng cao nhất định sẽ có trong bài thi
Ngày thứ 5 Thiệu Huy ra chiến trường
[! ]
Chờ điểm thi nhập trên máy mà lòng Châu Mãn Kì xao xuyến cực mạnh, cô không thi cũng không làm bài nhưng cái cô cần chính là con điểm thực sự của Băng Thiệu Huy, kết quả thi chính là sự hiện diện đằng sau của Châu Mãn Kì luôn yểm trợ suốt thời gian vừa qua
Châu Mãn Kì lấy hên liên tục chà sát lòng bàn tay lại với nhau nhưng chắc