Sáng sớm trên đường đi cô đã tránh né Wakasa như tránh tà. Tuy đi cùng đường nhưng chưa từng nhìn nhau. Điều này làm anh hơi giận. Chỉ là ngủ chung một đêm có chết ai đâu.Hơn nữa anh còn chưa làm gì cô mà
Wakasa sau khi biết tin cô nghỉ học thì cũng cảm thấy sốc nhưng anh cũng nghỉ theo. Lúc đầu đi học chỉ vì cô bây giờ cô nghỉ thì anh nghỉ thôi
"Làm gì bây giờ?" Cô ngồi trong cửa hàng tiện lợi
"Mày tính làm gì?" Wakasa đang chọn đồ trong cửa hàng tiện lợi
"Không làm gì cả." Cô ngồi thẫn thờ
Wakasa lấy cây kẹo mút đưa vào miệng cô. Cô cũng thuận lợi ngậm kẹo mút. Kẹo mút vị dâu cũng khá ngon.
"Mày muốn vào băng của tao không?"
Cô bất ngờ quay sang. Băng đản của Wakasa á. Cô cũng nghe tin từ mấy người trong trường là anh là một người cầm đầu băng đản lớn trong Kantou. Hình như là băng Hoàng Đạo Liên Hợp. Và anh còn được gọi là Bạch Báo.
"Wakasa sao tự nhiên mày được gọi là Bạch Báo vậy? Mèo trắng à?"
Wakasa cười ngây ngốc với độ dễ thương của co. Thật sự người bạn thân này làm gì cũng khiến anh mê mẩn rồi. Với lại tính cách nhút nhát không còn nữa nên anh chỉ cảm thấy thích thú với con người mới này.
"Tao đánh nhau không giỏi đâu. Mày đừng mời."
"Tao bảo vệ mày, chỉ cần mày ở bên tao thôi." Anh lại gần cô, cả hai sát nhau chỉ cách vài cm
Cô ngơ người. Cô ở từng độ tuổi này nhưng chưa từng thấy ai như Wakasa. Anh rất phóng khoáng và quan trọng hơn anh đã khiến cô đặc biệt chú ý rồi. Vậy bây giờ cô là con mồi của anh hay anh là con mồi của cô đây?
"Ừm, được thôi. Nếu mày mời tao cũng không ngại." Cô nhởn nhơ trả lời, quay ra chỗ khác che đi bộ mặt đỏ ửng của mình.
Anh mỉm cười rồi đứng dậy nói: "Vậy từ giờ mày sẽ là trợ lý của tao. Trong băng của tao sẽ không ai dám đụng tới mày!" Anh còn xoa đầu cô
Cô mỉm cười. Cái gì mà không ai đụng vào chứ? Rõ ràng là nói dối. Ở trong một tên cầm đầu băng đản chưa từng là an toàn cả. Thế mà cũng nói. Để xem anh bảo vệ cô ra sao.
Ngày mai cô đến ra mắt mọi người trong băng. Người trong băng ai cũng biết cô là người