"A, đúng rồi!" Takemichi trở lại chủ đề mà cậu muốn bàn, "Mày biết chị Sano ở đâu không?"
"Chị Sano? Ai?" Mikey hỏi lại một cách tỉnh bơ. Draken phải thay Takemichi giải thích rằng chị Sano ở đây chính là chị gái của cậu, Sano Erika.
"À..." Mikey bĩu môi, "Gọi là chị Erika hoặc chị Michelle thì tao còn quen, chứ chị Sano tao mới nghe lần đầu đấy."
"Giờ này chị ấy ở đâu nhỉ?" Mikey khoanh tay tự hỏi, trong vô tình đã khiến cho hai chùm tóc mái bị lệch nên thằng bạn thân của cậu đành phải ngậm ngùi cột lại, "Để xem... Bây giờ cũng bảy giờ rồi, chắc chị ấy đang ở chỗ làm ấy. Roppongi, cao ốc Akehisa."
Biết được vị trí của Sano Erika, sẵn đây, Takemichi cũng nói luôn cho cậu bạn về nhân vật Kurokawa Izana.
"Kurokawa Izana?"
Bỗng nhiên, sắc mặt Mikey trở nên khó coi. Nói khó coi thì cũng hơi quá. Trông cậu ta có vẻ gì đó không vui, mày nhíu lại, môi mím và ánh mắt bực bội thấy rõ. Nhưng Mikey vẫn từ tốn đáp lời, "Thì ra thằng đấy là tổng trưởng Thiên Trúc à..."
"Cựu Tổng trưởng đời thứ tám của Hắc Long và là Tổng trưởng hiện tại của Thiên Trúc, Kurokawa Izana?" Draken trầm ngâm, "Có lẽ hắn ta có quan hệ gì đó với Shinichirou-kun nhỉ?" Rồi hắn nâng mắt nhìn về Takemichi, "Này, giữ bí mật điều này nhé?"
"Ừm!"
"Thật ra, Shinichirou-kun là người sáng lập ra Hắc Long đấy."
"Ừm."
"..." Draken nhướng mày, "Ơ, mày không bất ngờ gì hết à?"
"À...! Do tao bất ngờ quá nên mới bị đơ á mà!" Takemichi vội vàng chữa cháy.
"... Sao cũng được." Draken nhún vai, "Chuyện chỉ có Mikey, tao và Baji biết. Thời điểm giúp Kazutora giải quyết Hắc Long lần thứ hai ấy, tụi tao cảm thấy chuyện này chỉ tổ ngáng chân mọi người thôi."
"Đời thứ bảy thì không có gì phải nói, chỉ là chút xích mích linh tinh. Nhưng đến đời thứ tám thì khác, vậy nên tao đã có một cuộc nói chuyện với anh hai." Mikey nói, "Anh hai nói, Hắc Long anh tạo ra sẽ để lại cho tao, cho nên tao muốn làm gì tùy tao, nói chung là đồng ý."
"Hắc Long suy đồi là do đời thứ tám, nói cách khác chính là Kurokawa Izana..."
Ngay lúc này, Sano Emma mở cửa và đem bánh trà vào. Em đặt khay đồ xuống, nghe thấy Takemichi thì thầm câu hỏi về người tên Kurokawa Izana, em đáp bâng quơ, "Anh ấy là anh trai em."
"...?"
"Hả!?"
Draken và Takemichi ngạc nhiên nhìn Emma, sau lại chuyển ánh mắt lên người Mikey. Mà Mikey lại chẳng tỏ ra bất ngờ gì như thể cậu ta đã biết từ sớm. Đúng là Mikey đã biết thật, nhưng cậu lại không chịu nói ra. Thái độ cự tuyệt trả lời của cậu khiến Emma nghĩ là cậu đã quên mất.
"Này, đừng nói là anh quên đấy nhé!? Em có nói với anh nhiều lần mà, Mikey! Izana là anh cùng cha khác mẹ của anh đó." Emma lên tiếng, "Chẳng phải lần trước anh đã xem mấy lá thư của anh ấy và anh hai sao?"
Mikey tặc lưỡi chẳng đáp, cố gắng ngó lơ cái tên ấy hết sức có thể. Thấy biểu hiện của anh trai, Emma chỉ thở dài và không nhắc đến nữa. Lúc này, khi không khí im lặng đến kỳ cục, Mikey mới thú thật.
"Tao biết Izana là anh trai tao."
Đây là một cú sốc lớn với Takemichi. Kurokawa Izana không những là kẻ địch, hắn ta còn là anh trai cùng cha khác mẹ của Mikey– Mà khoan! Takemichi giật mình nhớ ra, ở tương lai, Kurokawa Izana còn được biết đến với danh hiệu "tình nhân một thời" của Sano Erika, như vậy, chẳng phải...
Cậu vội xác nhận lại, "Này, Mikey-kun, chị Erika là chị ruột của mày nhỉ!?"
"Mày hỏi gì lạ vậy?" Mikey cáu, "Nhìn chị ấy với tao y như đúc, khỏi hỏi cũng biết cơ mà."
Ờ... Cũng đúng? Hai người này đâu khác gì chị em sinh đôi?
Nếu chị Erika là chị ruột của Mikey-kun, Mikey-kun và Kurokawa Izana là anh em cùng cha khác mẹ, điều này đồng nghĩa việc chị Erika và Kurokawa Izana cũng là anh em cùng cha khác mẹ. Nhưng ở tương lai, à không, ở ngay lúc này thì bọn họ là người yêu của nhau. Điều này chẳng phải–!
"Lσạи ɭυâи hả trời?" Takemichi thì thào, chẳng may, câu nói đã vô tình lọt vào tai Mikey. Như có điều suy nghĩ, Mikey im lặng một lúc lâu. Cho đến khi cốc trà của hai người bạn đã vơi đi hơn nửa và đĩa bánh chỉ còn dư vài ba cái, Mikey mới nhẹ nhàng thả xuống một cú sốc khác.
"Thật ra, có chuyện này về chị tao và Izana..." Mikey thấp giọng, "Hình như... chị tao và Izana đang lén phén với nhau."
""Lén phén" với nhau, mày dùng từ nghe sao mà... Chờ– Chờ chút!?" Draken thất thanh, "Cái gì!? Chị mày với Izana!?" Giọng cao quá mức khiến Mikey phải vội bịt miệng anh bạn thân của mình lại, mà Takemichi thì cũng sốc chẳng kém mặc dù cậu ta đã biết được chuyện này vừa nãy.
Lúc này, Mikey rời khỏi ghế sô pha, đi tới giường và lấy một thùng giấy ở dưới gầm tối, "Này, tụi mày đọc là biết."
Bên trong thùng giấy là hàng tá những phong thư chất đống, tấm nào tấm nấy đều chi chít chữ. Điểm chung của chúng là đều được gửi đến và đi từ hai người, Sano Shinchirou và Kurokawa Izana. Tò mò, Takemichi cầm lấy lá bưu thiếp ở trên cùng và mở nó ra đọc khi đã được Mikey cho phép. Sau, cậu không khỏi sửng sốt vì nội dung của lá thư, Draken bên cạnh vừa ghé mắt một chút cũng tỏ ra nghiêm trọng chẳng kém.
"Gửi anh Shinichirou,
Dạo gần này em cứ hay bị đau đầu và khó chịu trong người. Thật khổ sở! Chắc chắn là lỗi của nó. Anh đừng nhắc về Manjirou nữa."
"Ấy! Không phải đoạn đấy!" Mikey vội đổi sang mặt của lá thư và đưa lại cho cả hai, "Đoạn đấy thì từ từ hãy nói. Thứ tao muốn cho tụi mày coi là ở đằng sau cơ."
Ở mặt sau có một đoạn ghi chú cuối trang thư, "Mấy hôm nay, em cứ liên tục nghĩ về một người, anh ạ. Cô ấy đẹp lắm. Mái tóc hồng như hoa anh đào, đôi mắt đen nhưng rực rỡ như vũ trụ, nụ cười thì lộng lẫy hơn vì sao sáng. Cô ấy nói cô ấy thích em, mà em nghĩ là em cũng có tình cảm với cô ấy. Thế nhưng tất cả những gì em biết về cô ấy