Erika té ngã.
Vâng, là té ngã thật!
Tuy rằng cây son rơi thẳng vào áo khoác đặt kế bên của bạn trai tương lai, để lại một vết đỏ hồng lố lăng trên nền áo đen, khiến cho bạn trai tương lai bị dọa giật mình, một phần kế hoạch thành công tốt đẹp, và hậu quả là, mắt cá chân của Erika bị trẹo.
Erika âm thầm khóc ròng, khóe mắt cũng rưng rưng nước mắt. Biết thế không nên ngựa bà mang luôn đôi cao gót mới mua, giờ thì hay rồi, chả biết có nên trò trống gì không mà cái chân đã có trò trước.
Tiếp tục kế hoạch nào. Erika ngước đôi mắt đen long lanh nhìn bạn trai tương lai. Bạn trai tương lai đang ngớ người trước tình hình đang xảy ra. Và Erika đang chờ bạn trai tương lai đến đỡ mình dậy.
Bạn trai tương lai trong lời Erika, chính là Kurokawa Izana. Hôm nay nhân ngày đẹp trời, Kurokawa Izana định bụng sẽ đi uống một ly cà phê, đến tiệm game và đóng cọc ở đó cho đến tối đi họp băng.
Hắc Long, qua một tháng, đã nằm gọn trong lòng bàn tay của Izana, mặc cậu điều khiển. Dù mới 14 tuổi nhưng Izana chẳng khác gì một con bạo chúa cùng với dã tâm ngoan độc. Izana đã nghe qua về Tokyo Akehisa. Đối với cậu, Tokyo Akehisa chẳng khác gì mục tiêu lớn mà cậu hướng đến, và việc cậu cần làm là dìu dắt Hắc Long đi lên con đường của Tokyo Akehisa.
Tống tiền, trộm cắp, thuốc phiện...
Izana thích quán cà phê này. Đây là một quán cà phê nhỏ, chẳng có chút hấp dẫn gì giữa lòng Shibuya. Không gian vắng lặng này luôn là nơi thích hợp để Izana suy nghĩ cho kế hoạch tiếp theo của mình.
Nhưng không nghĩ đến, hôm nay lại có một sự kiện ngoài ý muốn xảy ra.
"Bạn gì ơi..." Erika rưng rưng nước mắt. Cô đứng dậy, rồi giả vờ ngã khuỵu xuống. Thật ra trẹo chân thôi, chẳng nhằm nhò gì với một người bị thương như cơm bữa như cô cả, nhưng mà đứng trước bạn trai tương lai, cô diễn.
Izana rối rắm, không biết nên làm gì trong tình huống này. Tuy rằng đã bắt đầu dấn thân vào chốn phạm pháp, Izana hiện tại chỉ là cậu thiếu niên 14 tuổi mà thôi. Một Izana cô độc từ nhỏ đến lớn, một Izana độc đoán giữa một đám bất lương, thứ Izana thiếu hụt chính là kinh nghiệm giao tiếp, đặc biệt là cách đối phó một cô gái xinh đẹp bị thương cần giúp đỡ.
Cần giúp đỡ? Izana để ý thấy mắt cá chân của cô gái tóc hồng trước mặt đã bị sưng đỏ lên. Cậu vội vàng đứng dậy và giúp cô ngồi lên ghế. Izana chửi thầm trong lòng, định cứ đứng xem một lát như vậy rồi bỏ về luôn.
"Bạn ơi..." Giọng Erika ngọt ngào nhưng run run đến đáng thương, khiến Izana có chút không đành lòng. Cậu nhìn cô, ý hỏi có chuyện gì. Erika "e thẹn" chỉ vào chiếc áo khoác đen đã bị dính vết son hồng. "Cái này... làm sao bây giờ...?"
Nhìn cô gái tội nghiệp này, gương mặt Izana không khỏi thả lỏng, không căng chặt như trước để tránh làm cô sợ.
"Không sao, khi về tôi sẽ tẩy nó sau."
"Nhưng mà son thì--"
Chưa nói hết câu, Erika liền lập tức ngậm miệng. Chỉ thấy Kurokawa Izana đổ ly nước lọc trên bàn lên vết son, ngay lập tức, vết son đã trôi hết một nửa.
"Bạn thấy đó, áo tôi chống nước, mấy vết này lấy bột giặt tẩy là được." Izana cười cười, trấn an cô gái tội nghiệp.
Erika không biết phải nói gì, lảng tránh đôi mắt tím xinh đẹp của cậu thiếu niên. Kế hoạch chưa gì mà đã trật lất.
Đột nhiên, cô nhìn thấy phía sau Izana, có một đầu tóc hồng đang lấp ló bên cửa nhà vệ sinh. Là cô bé mới nãy. Cô bé đã nghe được sương sương tình hình. Thấy Erika cầu cứu, em nhanh chóng chỉ vào chân của mình.
A, đúng rồi! Mắt cá chân!
"Xin lỗi bạn nhiều! Tôi vô ý tứ thật." Erika nghẹn ngào nói, biểu cảm vì để theo kịp kế hoạch mà trở nên áy náy thảm thương hơn. "Tôi bồi thường cho bạn nhé?"
Izana lập tức từ chối, "Không cần đâu, chuyện nhỏ thôi mà."
Erika gật đầu. Định đứng dậy thì mắt cá chân nhói lên, Erika liền "mất đà" té vào người Izana. Izana đỡ lấy cả người cô gái, hương tiêu hồng thoang thoảng bên mũi cậu, khiến cậu hơi say.
Erika đỏ mặt, đẩy nhẹ Izana, nhưng vì chân đau nên lại "mất đà" ngả ra đằng sau. Izana nhanh tay ôm lấy cô gái, cẩn thận đỡ cô ngồi lên ghế.
Hai lần cậy mạnh đều ăn khổ, Erika quyết định ngoan ngoãn ngồi một chỗ, ngón tay vân vê vài sợi tóc, trông ngượng ngùng lắm. Izana thấy thế, không muốn làm khó xử cô gái, liền nói.
"Bạn gọi người đến đón đi. Tôi sẽ ở đây chờ cùng bạn."
Như đồng ý với lời đề nghị của thiếu niên, cô gái nhanh chóng lấy điện thoại ra. Nhưng xui làm sao, cứ bấm thế nào thì màn hình điện thoại cũng tối đen như mực. Erika giương đôi mắt đáng thương nhìn Izana.
Quá thảm. Izana nghĩ thế. Cậu đưa điện thoại cho Erika nhập số. Erika cũng nhận lấy, nhưng mới bấm được bốn số đầu, Erika dừng lại hồi lâu.
"Sao thế?" Izana hỏi.
Erika ngoan ngoãn trả lời, "Tôi không nhớ số."
Thật sự quá thảm. Izana nhấn mạnh suy nghĩ của mình. Trông cô gái lúc này như một con mèo lông hồng bị bỏ rơi, hai tai cụp xuống nhưng vẫn cố giả vờ ổn.
Không còn cách nào khác, Izana đành mở lời.
"Tôi đưa bạn về nhé?"
Erika vờ sửng sốt, hồi lâu mới đỏ mặt gật đầu. Cô nhỏ giọng nói xin lỗi, Izana lắc đầu, tỏ vẻ không đáng là bao.
Vì vết thương làm Erika đi đứng khá bất tiện, cậu xoay người và cúi xuống, thúc giục Erika leo lên lưng để mình cõng. Erika ngượng đến chín mặt, cẩn thận ngồi ổn trên tấm lưng gầy của người thiếu niên, hai tay ôm lấy cổ cậu.
Thấy tình hình đã ổn thỏa, Erika hơi ngoái đầu lại. Cô bé kia vẫn ở đó, giơ ngón tay cái về phía cô. Cô cũng làm một động tác y hệt, khóe môi cười đắc ý.
Mèo méo meo, cá cắn câu mèo nhỏ rồi. Đúng là cầm kịch bản trà xanh tiểu bạch thỏ là bất bại!
Sau khi thanh toán xong, Izana cõng Erika ra xe rồi cẩn thận đặt cô lên ghế sau. Cậu cầm lấy nón bảo hiểm đội cho cô, bảo rằng cậu cũng đã quen không đội mũ rồi, đưa cho cô đội cho an toàn.
Erika cảm động. Mẹ ơi, bạn trai tương lai sao mà "soft" thế này!
"Nhà bạn ở đâu?" Izana hỏi.
"số XXX, đường YY." Erika đáp, "Bạn cứ để tôi ở đầu đường là được, tôi sẽ tự đi bộ vào, không làm phiền bạn."
"Sao mà được." Izana khởi động xe, nói bâng quơ, "Bạn đang bị thương ở chân mà."
Cũng không phải lần