Diệp Thiên Thanh ngất đi một ngày cũng dần hồi tỉnh,thấy mình nằm trong một căn nhà hoang dột nát,xung quanh chẳng có ai,nàng có vẻ lo lắng ,cất tiếng gọi.
_Tuệ Quỳnh! ặc! ặc!
Nàng yếu ớt ngồi dậy ,trong đầu vẫn có cảm giác quay cuồng,giống như bị ai đó đập vào,nàng ngồi khoanh chân,lưng thẳng,điều tức linh lực tự chữa cho mình.
Qua một lúc lâu thì nàng cảm thấy đầu nhẹ hơn,lúc này bên tai nàng nghe tiếng xì xào,tiếng nói của Tuệ Quỳnh và một nam nhân,còn xen kẽ mấy tiếng của trẻ con, âm thanh lúc lớn lúc nhỏ,nàng từ từ thở nhẹ một hơi sau đó dừng hẳn linh lực ,chậm rãi mở mắt ra,sức lực của nàng cũng lấy lại được bảy phần,tay chân đã có sức ,đã mạnh lên không bị run rẩy như lúc trước.
Nàng bước ra cửa thì thấy cảnh vật xung quanh hoang vắng,cỏ dại dây leo,cây lá bụi to bụi nhỏ.
-Là nhà hoang ở cạnh khu rừng!.
Lúc này Tuệ Quỳnh cũng đang đi vào sân ,nàng bước qua cái rào tre đã đổ nát,phía sau là Cát Danh Kỳ và ba đứa trẻ con cùng vài đệ tử của Bách Kiếm Môn.
-Ta nói Cát Tông Chủ mà có mặt ở đó sẽ thấy thái độ kêu căng của tên Hàn Bất Tiếu đáng ghét đến mức muốn đạp cho hắn một cước vào bụng ấy!
Cát Danh Kỳ vẫn cử chỉ nho nhã,giọng nhẹ nhàng ôn tồn
-Hàn Bất Tiếu nhất định đã giở trò trên các bộ hài cốt cho nên Yến Tông Chủ mới bị trúng kế!.
hừ đã vậy còn không buông tha cho đệ tử của Thanh Tâm phái!
Thiên Thanh nghe được liền cất tiếng nói
-Ta cũng nghĩ như Cát Tông Sư!
Tuệ Quỳnh ngó thấy Diệp Thiên Thanh đã tỉnh vội chạy đến bên cạnh nàng,đỡ lấy một bên tay nàng.
-A Thiên Thanh tỷ đã tỉnh lại rồi!
-Theo ta nghĩ là hắn muốn diệt cỏ tận gốc để không còn ai truy cứu chuyện ở Trường Bạch Tiên !
Cát Danh Kỳ thủ lễ chào Thiên Thanh.
_Diệp Tông Chủ!nàng đã tỉnh lại,tuy ta đã truyền linh lực điều thương cho Diệp Tông Chủ nhưng chưởng pháp của Cỗ Thi đó có độc,nên ta và các đệ tử ra ngoài tìm thuốc giải.
Tuệ Quỳnh liền nhanh miệng nói thêm vào.
_Thiên Thanh Tỷ là Cát Tông Chủ đã tiếp nhận vị trí Chưởng Môn của Bách Kiếm Sơn Trang và chính người đã cứu chúng ta,các đệ tử của Ngọc Liên Sơn còn lại bốn người ,muội đã bảo họ đi tìm xe ngựa để đưa Tỷ về Ngọc Liên Sơn.
Diệp Thiên Thanh nghe như vậy liền thủ lễ đa tạ ơn cứu mạng của Cát Danh Kỳ.
_Đa tạ ơn cứu mạng của Cát Tông Chủ!.
_Chuyện ta nên làm ,nàng chớ đa lễ!.
Nghe Tuệ Quỳnh cô nương thuật chuyện Hàn Bất Tiếu đã phát động nhân sĩ Trung Nguyên tấn công Ma Vực,ta cảm thấy phía sau chuyện này vẫn còn một âm mưu khác!
Lúc này ba đứa nhóc chuột tranh ăn cãi nhau chí chóe.
_Là của huynh.
.
_là của đệ!
_không phải là cha cho đệ mà!.
_dám cãi hả!.
_Bốp!
_Á! huhu! cha ơi !.
Hoàng Thử huynh đánh con!.
huhu!
Cát Danh Kỳ đưa tay đỡ trán,Y bậm nhẹ môi nói.
_Đặng Tâm,mau lấy thêm lương khô cho chúng ăn đi,dẫn bọn nó đi ra sân trước chơi đi đừng làm ồn!
_Ơ! dạ!.
Đặng Tâm vội mở tay nải lấy thêm bánh chia cho ba nhóc chuột,và dẫn chúng ra xa một chút.
Cát Danh Kỳ lại nói tiếp với các đệ tử còn lại.
_Chúng ta sẽ nghỉ ở đây đêm nay,sáng mai sẽ đi tiếp ,hãy chia nhau canh gác ở bốn phía căn nhà.
_Dạ,tuân lệnh Tông Chủ!.
Diệp Thiên Thanh bỡ ngỡ ,sắc mặt không giấu nổi sự hiếu kỳ.
_Cát Tông Chủ đã thành thân rồi sao?Sao ta chưa hề nghe đến!.
còn! còn!.
có con! rồi sao?
_Ơ.
.
ơ! ta không có! Diệp Tông Chủ chớ hiểu lầm!
Da mặt của Cát Danh Kỳ vốn đã trắng vừa nghe qua câu hỏi của Thiên Thanh ,Y không tài nào giấu được sự ngượng ngùng,nên mặt liền đỏ ửng lên.
Tội cho Y vốn là Thiếu Gia xuất thân danh môn ,từ nhỏ đến lớn không lo cái ăn cái mặc ,đi đâu cũng có kẻ hầu ,lên xe xuống kiệu ,phong thái nho nhã.
Vào được Đại Phái bái được Sư Tôn nổi danh khắp Trung Nguyên ,trong lòng Y điều chỉ chú tâm vào học thuật ,luyện kiếm,mong muốn trở thành một Tông Sư có danh tiếng cao trong Lục Phái,trảm yêu trừ ma,nuôi dạy đệ tử phát huy môn phái,lý tưởng này không có chuyện thê tử chen chân vào.
Ấy vậy mà trên đường thực hiện hoài bão lại gặp ngay khắc tinh Lãnh Mộ Tuyết,lần nào xuất hiện cũng chiếm hết ánh hào quang ,khiến cho Cát Danh Kỳ dù xét về võ công linh lực hay dung mạo đều thua kém.
Bao năm qua Y chỉ mong muốn chuyên tâm tu luyện ,muốn vượt qua Lãnh Mộ Tuyết chưa hề có ý định thành thân,Lãnh Mộ Tuyết vô tình trở thành mục tiêu cho Y phấn đấu.
Giữ thân như ngọc,chuyện nam nữ thường tình ,nghĩ còn không nghĩ đến ,vậy mà bây giờ lại bị hiểu lầm có con riêng.
Ấm ức lắm chứ!
Trãi qua biến cố của Bách Kiếm Môn đã làm cho Cát Danh Kỳ thay đổi cả về mục đích sống và chấp niệm với Lãnh Mộ Tuyết.
Bây giờ Y cảm thấy sự tranh đua đấu đá trong giới tu nhân quá vô nghĩa,thèm một cảm giác bình yên.
Tuệ Quỳnh liền giải thích.
_Thiên Thanh tỷ ba đứa trẻ đó là ba con Thử Tinh của Lãnh Mộ Tuyết Tông Sư nhờ Cát Tông Chủ bảo vệ giúp, vì để thuận tiện đi đường nên bọn chúng gọi Y là Cha.
Không hiểu sao khi nghe qua lời giải thích của Tuệ Quỳnh ,Thiên Thanh lại thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có một tia vui mừng.
Cát Danh Kỳ nói tiếp
_Cỗ Thi mà mọi người gặp trong rừng có thật là Hàn Tiếu không?
Thiên Thanh gật đầu ,ánh mắt kiên định.
_Đúng là lão,Hàn Tiếu!! có điều lão dường như là đã nghe theo lệnh của ai đó tấn công vào đệ tử của phái Thanh Tâm,ta nghĩ như thế bởi vì lúc giao đấu lão không hề tấn công dồn dập vào vật sống chuyển động ,mà có khi dừng lại như đợi hiệu lệnh.
Cát Danh Kỳ chau nhẹ mài.
_Hành động như vậy không phải là Cỗ Thi tự biến thể.
Có người luyện Hàn Tiếu thành Cỗ Thi!.
.
_Luyện một người còn sống thành Cỗ Thi để sai khiến nó giết người,kẻ này quá nham hiểm.
_Muội nghĩ mấy tên hống hách Trường Bạch Tiên chắc chắn có vấn đề! nhất là tên Hàn Bất Tiếu!.
mọi người nghĩ xem Hàn Tiếu là Đại Huynh của hắn mà,Lão ta đã trở thành Cỗ Thi giết người tàn bạo như vậy lẽ nào hắn không biết.
Diệp Thiên Thanh nổi lên một suy nghĩ lo lắng.
_Lẽ nào! ,lẽ nào!.
chính tên Hàn Bất Tiếu là người đứng sau chuyện này?Từ khi tên Hàn Tiếu bị Lãnh Tông Sư đánh cho tàn phế thì chẳng ai còn nhìn thấy lão nữa,mỗi khi có đại hội các môn phái tập trung ở Trường Bạch Tiên ,dù mọi người hỏi thế nào về Hàn Tiếu thì tên Hàn Bất Tiếu đó cũng nói rằng lão ta đang tịnh dưỡng trong tư phòng.
Cát Danh Kỳ nhăn ấn đường.
_Hừm!.
đầu tiên là thả Độc Cổ Trùng ra quấy nhiễu dân thường ,tiếp đến là hãm hại danh môn tiêu diệt cướp sơn trang lập thành phân đường mới,bây giờ lại luyện Cỗ Thi để thay mình hành sự!.
tên Hàn Bất Tiếu này dã tâm quá lớn!.
tiếc là mọi chuyện chỉ là do chúng ta suy diễn không có bằng chứng gì chứng minh là do hắn ta làm!.
Thiên Thanh cũng vẻ mặt khó chịu khi nghĩ đến việc đưa các đệ tử của bổn phái theo chân tên giả nhân giả nghĩa Hàn Bất Tiếu đánh vào Ma Vực.
_Hắn phát động cuộc chiến tấn công Ma Vực ,buộc các đại phái trong Lục Phái phải dẫn theo ít nhất là một ngàn đệ tử tham gia.
Ngọc Liên Sơn chúng ta xưa nay lấy tịnh mà tu thân không màn tranh chấp thế sự ,các đệ tử mang linh đan cấp Hoàng Kim không có ,các vị tiền bối linh lực cao thì đã tịnh tu nơi thiền thất không bước chân ra khỏi Ngọc Liên Sơn,chỉ có hơn năm mươi đệ tử mang linh đan cấp Bạch Kim mang nhiệm vụ bảo vệ phái,còn lại đều là đệ tử có linh đan cấp Đồng Kim và mới nhập môn nếu bảo họ tham chiến khác nào đi nạp mạng!.
nhưng nếu không tuân theo Minh Chủ ,phái của chúng ta sẽ trở thành mục tiêu tiêu diệt tiếp theo của Hàn Bất Tiếu.
Cát Danh Kỳ nói
_Ma Vực là một nơi nguy hiểm chẳng những có chướng độc phủ kín mà Huyết Thạch Ma Tôn còn ảnh hưởng làm mất một nửa linh lực của tu nhân,lúc xưa Lãnh Sư Huynh của ta đã từng đến đó thám thính,Y quả là bị giảm mất linh lực từ Hoàng Kim xuống Đồng Kim ,lực đánh chưởng pháp chỉ ngang tầm một Tiểu Quỷ.
Tuệ Quỳnh tròn xoe mắt ,hai cái má phúng phính khẽ động.
_Hả! ngay cả người có linh lực cường hãn như Lãnh Tông Sư mà cũng đánh ngang tầm với Tiểu Quỷ,vậy linh đan cấp Bạch Kim như ta bước vào Ma Vực không phải biến mình thành món ăn ngon cho bọn yêu ma quỷ quái hay sao?còn các đệ tử có linh đan cấp Đồng Kim thì sao?đi nạp mạng luôn thể! tên Hàn Bất Tiếu đó lúc ở đại hội võ lâm còn lớn tiếng dõng dạc nói Huyết Thạch Ma Tôn đã bị suy yếu nữa cơ!.
Cát Danh Kỳ hiểu ra tính chất của sự việc liền nói.
_Biết là con đường chết mà vẫn