Khiêm Tử Lăng đưa tay dụi mắt mấy cái để nhìn cho rõ một chút,cái đóm xanh mờ mờ đó là gì,nhưng vẫn không thể nhìn ra đó là gì,tại sao lại phát ra tiếng nói,một giọng nói dường như rất quen thuộc mà dường như xa lạ.
_Tối quá,nơi này tối quá ta không nhìn thấy ngươi,ngươi là ai?tại sao lại đến tìm ta?Tử Lăng có phải là ta không?ta tên là Tử Lăng sao?
_Tử Lăng! Tử Lăng!.
.
Giọng nói yếu dần rồi im lặng,bên tai của Khiêm Tử Lăng bây giờ chỉ còn lại tiếng gió rít,chợt Hắn cảm thấy có một luồng ma tức uy mãnh ập đến,trấn áp cơ thể của Hắn nằm xuống,Hắn gồng mình trụ vững chân, cố mở mắt ra nhìn.
_Yaaaaa!.
_Uỳnh!
Trong tiềm thức của Khiêm Tử Lăng bổng dưng xuất hiện một Quỷ Vương,tay của Hắn cầm chính là Huyết Kiếm ,từ trong khoảng không tối mịt chém đến một đường kim quang đỏ ,dũng mãnh xé toạc ma khí xung quanh Khiêm Tử Lăng.
Khiêm Tử Lăng kịp thời đánh lại một chưởng cản phá,nhưng sức bật vô cùng mạnh khiến cho Hắn bị đẩy ra một khoảng xa.
Khiêm Tử Lăng định hình nhìn lại thì thấy kẻ tấn công mình có dung mạo vô cùng quen thuộc,trong lòng Hắn chợt nổi lên cơn thịnh nộ.
_Yaaa!.
ngươi là ai?
Khiêm Tử Lăng triệu Huyết Kiếm tức thì thanh kiếm trong tay kẻ tấn công bị hút về tay của Tử Lăng,trong sự ngỡ ngàng của cả hai.
_Tại,tại sao lại như vậy?Thần võ của ngươi cũng là Huyết Kiếm.
Tên bí ẩn đó thi triển ma lực ở hai ngón tay triệu hồi Huyết Kiếm trở về,tức thì Huyết Kiếm đang bị Khiêm Tử Lăng nắm chặt liền run lên bần bật,như muốn thoát khỏi tay Hắn.
_Lý nào là vậy?Huyết Kiếm ngươi không nhận ra chủ nhân của mình hay sao?Chủ nhân của ngươi là ta Khiêm Tử Lăng.
Khiêm Tử Lăng chợt như nhớ ra điều gì,con ngươi của Hắn co giãn,ánh mắt có thêm thần sắc,càng lúc càng khẩn định.
_Khiêm Tử Lăng,đúng chính là ta Khiêm Tử Lăng!.
yaaaaaa! !
Khiêm Tử Lăng nắm chặt Huyết Kiếm quét một luồng Băng Vũ cuồn cuộn bay đến tên bí ẩn ,lập tức Hắn bị nổ tan tành thành tuyết mịn.
Đó chính là đạo bùa Cỗ Thi Thuật vẫn đang khống chế tâm thức của Khiêm Tử Lăng,đạo bùa suy yếu vì đã lâu không được thi triển,giúp cho tiềm thức của Khiêm Tử Lăng có thời gian khôi phục và đánh bại nó.
Dấu ma ấn trên trán của Khiêm Tử Lăng phát sáng,tạo ra một dòng ma lực chạy khắp cơ thể của Hắn ,bàn tay vốn dĩ đã xơ cứng lâu ngày bổng dưng nắm chặt lại.
_Ặc! khụ! khụ!
Khiêm Tử Lăng ho khan lên mấy tiếng ,ý thức dần dần lấy lại,Hắn thấy khung cảnh xung quanh u ám,mùi xú uế bốc lên nồng nặc,chẳng thể chịu nổi,Hắn đưa một tay lên che ngang mũi,một tay chống đẩy thân người của mình nằm nghiêng qua một bên.
_Ma đan bị vỡ,thân xác bây giờ của ta chẳng khác gì một tên tàn phế! ặc ! khụ.
.
khụ!.
Trong tiềm thức Hắn dùng ý chí nghĩ bản thân mình vẫn là một Ma Vương có ma lực cường hãn đánh bại được đạo bùa Cỗ Thi Thuật ,đánh thức Ma Ấn bảo vệ cơ thể nhưng ở thực tại thân thể của Hắn vẫn là thiếu đi Ma Đan,yếu ớt,vô dụng so với một Tiểu Quỷ còn không bằng.
_! Ặc ! đây là đâu ?sao lại u ám thế này?! ặc.
.
ta phải rời khỏi đây,ta phải đi tìm Hắn! ặc!.
Khiêm Tử Lăng cố lê lết cơ thể yếu xìu của mình rời khỏi bệ đá ,Hắn đi nghiêng ngả, được hai ,ba bước thì té khụy gối xuống đất,lại khó khăn chống tay đứng lên đi tiếp.
Hắn mon men,vịn vào vách động dò dẫm mà đi,chợt thấy phía xa trước mắt có một Ác Quỷ đang ngồi vận công tu luyện Hắn đứng khựng lại,nép sát vào một bờ đá dôi ra,lặng lẽ quan sát.
_Khụ!.
là ả?Sao ả lại ở đây ! Kim Ngọc Cốt?
Mất đi Ma Đan đồng nghĩa với việc mất luôn cả khả năng nhận diện,cho nên Khiêm Tử Lăng không thể nhìn ra Quỷ Hồn của Tạ Kiều Linh đang mượn tạm lớp da của Kim Ngọc Cốt.
Khiêm Tử Lăng nhìn quanh thấy có một lối ra ,Hắn liền nhè nhẹ đi đến cố gắng không tạo ra tiếng động đánh thức Tạ Kiều Linh.
_Rắccccc!
Khiêm Tử Lăng không ngờ dưới chân Hắn có đầy những khúc xương lớn nhỏ của yêu tinh,ma quái bị Tạ Kiều Linh ăn thịt vứt bỏ tứ tung ,dù vô tình đạp nhẹ lên cũng phát ra tiếng động nhỏ,mà Tạ Kiều Linh không phải là Quỷ tầm thường như trước,cho dù là đang nhắm mắt Ả vẫn nhận ra ma tức,yêu khí,chướng khí xung quanh và đặc biệt quen thuộc với mùi nguyệt quế ám trên cơ thể của Khiêm Tử Lăng,cho nên khi Hắn vừa nép sau bờ đá là Tạ Kiều Linh đã nhận ra.
Tạ Kiều Linh thu lại ma lực ,mở mắt ra vừa nhìn thấy Khiêm Tử Lăng ả đã hồ hởi vội chạy đến bên cạnh Hắn.
_Tử Lăng ,huynh đã tỉnh lại rồi sao?
Khiêm Tử Lăng toàn thân mất hết sức lực ho liên tục rồi khụy gối xuống.
_Ặc! khụ! khụ! khụ!.
Tạ Kiều Linh không thông thạo về chú thuật như Tạ Kiều Lam,càng không thể hiểu nổi chuyện tại sao một Cỗ Thi rỗng tếch không có ý thức như Khiêm Tử Lăng lại có thể có cảm giác đau mà ho thành tiếng.
Ả nghĩ rằng chắc tại vì mấy tháng qua Ả chú tâm rót ma lực vào người của Khiêm Tử Lăng nên đã luyện ra một loại Cỗ Thi khác, không hề nghĩ đến Khiêm Tử Lăng đã phục hồi ý thức.
_Huynh cẩn thận!.
Khi Tạ Kiều Linh vừa bám tay vào tay của Hắn để đỡ Hắn đứng lên ,Ả cố tình bấm chặt nơi cổ tay Hắn để dò xem ma lực ,thấy chẳng có động tĩnh gì,Ả thầm mỉm cười.
_"Hừm!.
tên Bá Dực khốn kiếp ấy cũng có lúc hữu dụng đối với ta, không ngờ Hắn đã đánh huynh ấy tan hết cả ma lực!.
Tử Lăng bây giờ huynh đã như vật trong tay của Tạ Kiều Linh này rồi! "
_Muội đỡ huynh sang bệ đá ngồi nghỉ!.
Khiêm Tử Lăng xua tay của Ả ra ,Hắn cố đi thêm vài bước.
_Ặc! ặc!.
không cần !.
ta phải rời khỏi đây!.
Kim Ngọc Cốt!.
có phải là ngươi đã đưa ta đến đây?đây là nơi nào?!.
khụ khụ!.
Tạ Kiều Linh tròn mắt nhìn Khiêm Tử Lăng ,vẻ mặt không giấu nổi sự ngỡ ngàng.
_Kim Ngọc Cốt?huynh gọi muội là Kim Ngọc Cốt?
Khiêm Tử Lăng một tay ôm ngực ,một tay đưa lên mũi che lại,vẻ mặt nhăn nhó.
_Mùi chướng khí trên người của ngươi rất nồng,ặc.
.
ặc!.
tại sao đường đường là một tiểu thư của dòng tộc Quỷ Tướng còn là Phi Tử cao quý của Quỷ Vương mà ngươi lại chọn cách tu luyện ăn thịt uống máu tanh tưởi thấp hèn như thế!.
thật mất mặt.
Tạ Kiều Linh nhếch nhẹ khoé môi đỏ mộng lên cười khẩy.
_Hừ! Quỷ Vương!.
ngài đã bị vỡ Ma Đan ,ma lực cạn kiệt nên chẳng nhìn rõ xem ta là ai!.
cái ả Kim Ngọc Cốt Cung Phi cao quý của ngươi đã bị ta giết chết từ đời tám oánh rồi.
Khiêm Tử Lăng khẽ chau mài,nheo nheo mắt.
_Ngươi đã giết Kim Ngọc Cốt?vậy chính thực ngươi là ai!.
hừm mà lại có thân thể bốc mùi xú uế đến như thế!.
.
ặc ặc!.
Tạ Kiều Linh yểu điệu đi vài bước quanh Khiêm Tử Lăng,ả đảo mắt nhìn khắp người của Hắn,như một con thú rừng đang nhìn miếng mồi ngon trước mắt,ả chậm rãi nói.
_Muội và huynh thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên ở Bách Kiếm Môn vậy mà mấy năm không gặp huynh lãng quên nhanh quá!.
thật vô tình!.
Như chợt nhớ đến điều gì,Khiêm Tử Lăng hạ đầu mài ,ném ánh nhìn sắc lạnh vào Tạ Kiều Linh.
_Tạ Kiều Linh?
Tạ Kiều Linh vui mừng khi nghe chính miệng Khiêm Tử Lăng gọi tên ả,tròng mắt tròn xoe,khoé miệng cong lên.
_Huynh nhớ ra muội rồi sao?nhưng giọng điệu của huynh thật lạnh nhạt,từ nay hãy gọi muội là Linh Linh.
Khiêm Tử Lăng vẫn lạnh lùng
_Hừm!.
hai huynh muội ngươi có âm mưu gì mà lại đưa ta đến đây?Tên Tạ Kiều Lam khốn kiếp kia hắn đang nấp ở đâu?Ta bây giờ như cá nằm trên thớt, muốn giết thì cứ giết đừng giở nhiều trò.
Khiêm Tử Lăng không biết tại sao Tạ Kiều Linh lại đưa Hắn đến đây ,nhưng hiện tại Hắn rất yếu không thể đối đầu với ả ,đành phải tùy cơ ứng biến,tìm cách lấy lại Ma Đan.
Tạ Kiều Linh nhìn thấy khuôn mặt khôi ngô,ửng hồng nóng giận của Khiêm Tử Lăng lòng ả lại càng xao xuyến,ả nhỏ giọng nói.
_Là muội đã cứu huynh khỏi Quỷ Thành ,muội trở mặt với Đại Huynh rồi, không thể quay về Quỷ Cung càng không thể đến Trung Nguyên,nên đã đưa Huynh đến Tây Ma Vực ,muội nghe nói ở Tây Ma Vực là nơi cai quản của dòng tộc Khiêm Lăng.
Tử Lăng muội vì yêu huynh nên đã đánh đổi tất cả rồi Huynh còn lạnh lùng như thế mãi sao?
Khiêm Tử Lăng cắn nhẹ môi,nhăn ấn đường suy nghĩ.
_"Đúng là đần độn! Tây Ma Vực cũng là nơi ta đã cho lưu đày dòng tộc Bá Dực,đi đến đây khác nào đi tìm kẻ thù! hừm! trước mắt nên lợi dụng ả giúp ta kết ma đan ,có lại ma lực ta mới có thể dùng Ma Ấn dò tìm Lãnh Mộ Tuyết!.
"
Khiêm Tử Lăng ho khan vài tiếng ,khiến cho Tạ Kiều Linh bối rối vội đến vuốt lưng Hắn.
_Khụ,khụ!.
.
_Huynh thấy sao rồi!.
Khiêm Tử Lăng ngước mặt nhìn Tạ Kiều Linh,đôi mắt phượng của Hắn phím hồng với hàng mi rũ như mưa ,phơi bày nét tuấn mĩ nhất của gương mặt,khẽ bậm môi nói thật dịu dàng.
_Muội.
.
ặc!.
có thật là đã trở mặt với Tạ Kiều Lam?
_Dạ đúng ,đúng là như vậy!.
_Ừm!.
vậy ta tạm tin muội!.
.
Linh Linh!.
.
Khiêm Tử Lăng vòng tay ôm eo Tạ Kiều Linh,khiến cho ả sướng rơn ra mặt,ngả đầu tựa vào vai của Hắn.
_!.
.
Tử Lăng!.
huynh cứ an tâm ,muội sẽ dốc hết tâm sức chữa thương, bảo vệ huynh.
Khiêm Tử Lăng ở lại trong động mỗi ngày nhận ma lực từ Tạ Kiều Linh rót sang để luyện thành ma đan,suốt hai tháng khó khăn tu luyện Hắn cũng kết được ma đan của Tiểu Quỷ,ma lực không bao nhiêu nhưng có thể dùng thuật dịch chuyển,khai nhãn Ma Ấn dò tìm trong khoảng cách gần.
Hắn không dùng cách ăn thịt uống máu ghê tởm như Tạ Kiều Linh mà tu luyện dù biết cách đó rất nhanh thăng cấp cho ma đan,đối với dòng tộc Hoàng Gia cách tu luyện đó là cách thấp hèn làm xấu hổ Ma Tộc.
Hắn dùng cách đánh nhau với yêu ma quỷ quái, vận công kích thích Ma Ấn trong lúc đánh nhau để Ma Đan bức phá thăng cấp.
Ban đầu Hắn tìm đánh với các Tiểu Quỷ có trận thắng dễ dàng nhưng cũng có trận bị đánh trọng thương phải nhờ sự can thiệp của Tạ Kiều Linh để giữ lại cái mạng ,nhưng mỗi lần thua thảm như thừa sống thiếu chết đó lại kích hoạt mạnh mẽ Ma Ấn trên trán của hắn ,khả năng tự phục hồi diễn ra nhanh hơn,ma lực mạnh hơn ,sau đó Hắn đánh đến Trung Quỷ,càng đánh càng hăng máu ,bộc phát ma tính trong người lên cao trào,có lúc không thể kiềm chế nổi tâm tính của mình,Hắn như điên loạn gào rú ,đánh phá khắp nơi,nếu sinh vật nào nằm trong tầm mắt sẽ bị Hắn đánh tan xác.
Tạ Kiều Linh thấy Khiêm Tử Lăng tự kết ma đan và thăng cấp thần tốc trong lòng lo ngại,ả sợ với đà tăng ma lực này của hắn sẽ có ngày ả không khống chết được hắn.
Bèn lợi dụng lúc Khiêm Tử Lăng ngồi trong động điều tức Ma công tu luyện,ả dùng đạo bùa đen của Tạ Kiều