Có một ngày sau khi hết giờ học, Đường Viên Viên nói với Mạnh Khả Phi: “Khả Phi, hôm nay chúng ta đi nhà ăn ăn cơm đi, nghe nói có bò khol”
hôm nay Nghe vậy, Mạnh Khả Phi tỏ vẻ khó xử: “Viên Viên, thực xin lỗi, tớ vẫn còn mấy câu chưa làm xong.
Hay là cậu đi trước đi, hôm khác tớ sẽ đi với cậu nhé?”
Trên mặt Đường Viên Viên hiện lên vẻ chua xót: “Khả Phi, học kỳ của chúng ta mới bắt đầu, sao cậu lại chăm chỉ như vậy?”
“Không còn cách nào khác, tớ muốn thi vào trường học tốt một chút, hơn nữa tớ cũng muốn có học bổng.”
Mạnh Khả Phi chỉ có thể cười khổ, cô bé còn có thể làm sao chứ? Nếu cô bé có hoàn cảnh gia đình tốt như Đường Viên Viên thì cô bé đầu cần vất vả nỗ lực như vậy.
Nghe cô bé nói vậy, Đường Viên Viên thật sự không đành lòng lôi kéo cô bé nữa, chỉ có thể cổ “Vậy thì cậu tiếp tục chăm chỉ, chờ cậu học xong rồi lại đi với tớ.
“Xin lỗi Viên Viên, là tớ không tốt”
“Không sao không sao, cậu đang chăm chỉ học tập mà.
Hay là tới mang đồ ăn cho cậu nhé?
Cậu muốn ăn hương vị gì?”
“Không cần đâu, khi nào đói bụng tớ ăn một chút mì gói hoặc bánh quy là được rồi.”
Tuy nói cô bé nói như vậy nhưng trong lòng Đường Viên Viên đã quyết định sẽ mua thêm thịt cho Mạnh Khả Phi.
Gần đây cô bé thực sự rất chăm chỉ học tập, thậm chí đã gầy đi mấy cân rồi.
“Viên Viên, cậu ấy phải chăm chỉ học tập, cậu đừng quấy rầy cậu ấy, chúng ta đi ăn cơm đi.”
Trương Hiểu Lộ kéo Đường Viên Viên đứng dậy rồi liếc nhìn Mạnh Khả Phi.
Chỉ cảm thấy là con nhóc kia sợ cô ta nên mới tránh xa Viên Viên, cũng xem như cô bé thức thời.
Trên đường đến nhà ăn, ba