Vì chuyện tối hôm qua mà đến bây giờ Viên Nguyệt Hàn vẫn còn tức giận, vì thế cô ta vô cùng khó chịu.
Nhìn Mạnh Khả Phi càng làm cô ta cảm thấy cô bé thật khiến người khác chán ghét.
Sau khi nói xong, cô ta càng nghĩ càng thấy tức, xông thẳng tới coi Mạnh Khả Phi thành cái thùng để trút giận, đạp mạnh lên người cô bé hai cái.
“Tôi cho cậu ăn nói linh tinh này, tôi cho cậu ăn nói bừa bãi này”
Mạnh Khả Phi bị cô ta đạp hai cái, đau đến mức chỉ muốn đánh trả.
Cô bé năm lấy hai chân Viên Nguyệt Hàn, cô ta không lường trước được nên ngã thẳng xuống đất.
Sau đó cô ta rống lên: “Các cậu đều chết hết rồi à, gọi các cậu tới là để xử cậu ta mà các cậu đứng ngây ra đấy làm gì?
Đánh chết cậu ta cho tôi!”
Sau khi Viên Nguyệt Hàn ra lệnh, những người khác đang đứng vây quanh đều lao đến đánh, đạp Mạnh Khả Phi một trận.
Một mình Mạnh Khả Phi hoàn toàn không đánh lại được bọn họ, lúc đầu cô bé còn giãy giụa vùng vẫy, nhưng về sau cô bé đã đau đến mức không còn sức lực nào nữa, chỉ có thể giơ tay lên ôm đầu, cuộn tròn người lại.
Thân thể cô bé hứng chịu vô số những cú đấm, những cái đạp như những hạt mưa, đau đớn vô cùng.
Viên Nguyệt Hàn đánh xong, đã trút giận đủ rồi, lúc đứng dậy cô ta đá mạnh vào bụng Mạnh Khả Phi một cái, nói: “Lần sau cậu mà còn nói nhăng nói cuội trước mặt Viên Viên nữa, tôi sẽ xé nát cái miệng của cậu ral”
Mạnh Khả Phi yếu ớt nói: “Rốt cuộc các cậu… có ý gì?”
“Ý gì à?” Trương Hiểu Lộ cười khẩy: “Nếu không phải Viên Viên nói là cậu nói cho cô ta biết thì bọn tôi cũng không biết đâu.
Mạnh Khả Phi, bọn tôi đều thích anh trai của Viên Viên, nhưng cũng không đến lượt cậu đâu, cậu hiểu chưa?”
“Đúng rồi, nếu cậu dám nói ra chuyện hôm nay thì bà mẹ trong xưởng dệt may của cậu cứ cẩn thận đấy!”
“Đi”
Sau khi bọn họ rời đi, Mạnh Khả Phi nằm thoi thóp trên bãi cỏ, bên cạnh người cô bé còn có những cuốn sách nằm vương vãi đã bị đám người đó giãm đạp lên, rất bẩn thỉu và hỗn độn.
Quần áo trên người cũng bị xé rách một chút, người cô bé đau đến mức gần như không động đậy được.
Đám người đó đều rất có kinh nghiệm, bọn họ không hề chọn mặt cô bé mà ra tay mà chỉ chuyên chọn những chỗ bị quần áo che phủ.
Còn có bụng cô bé bị Viên Nguyệt