“À, vậy tớ sẽ đi mua miếng giữ ấm để chườm nóng và pha nước đường đỏ cho cậu nhé.”
“Được, cảm ơn cậu”
Mạnh Khả Phi nhìn Đường Viên Viên ngây thơ thuần khiết kia, đột nhiên gọi cô bé lại: “Viên Viên?”
“Hả?”
“Cậu có nói gì về tớ trước mặt Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn không?”
Nghe Mạnh Khả Phi hỏi vậy, Đường Viên Viên hơi nghỉ hoặc: “Hả? Cậu nói vậy là có ý gì?”
Đường Viên Viên khó hiểu nhìn cô bé.
“Không có gì” Mạnh Khả Phi lắc đầu, môi và sắc mặt đều hơi tái nhợt.
“Chỉ là tớ bỗng nhiên nghĩ đến nên muốn hỏi thử cậu thôi.”
Mặc dù Đường Viên Viên là người đơn thuần, nhưng cô bé không hề ngốc.
Sau khi nghe Mạnh Khả Phi nói vậy, cô bé lập tức đánh hơi được có điều gì đó không ổn liền hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Ngày hôm đó, lúc đi ăn thịt nướng không đưa Khả Phi đi cùng nhưng hai người kia đều đi, hơn nữa lần trước Trương Hiểu Lộ và Mạnh Khả Phi cãi nhau, bọn họ vốn đã có mâu thuẫn.
“Không có gì” Mạnh Khả Phi lắc đầu: “Có lẽ là vì bà dì sắp tới nên tớ mới không thoải mái dẫn đến có những suy nghĩ lung tung thôi.”
“Vậy cậu đừng nghĩ lung tung nữa, tớ đi pha nước đường đỏ cho cậu”
Sau đó, Đường Viên Viên pha nước đường đỏ cho Mạnh Khả Phi, còn lấy miếng giữ ấm cho cô bé.
Vì sắp đến giờ vào lớp nên cô bé đành phải rời đi trước.
Mạnh Khả Phi ở trong ký túc xá một mình, nhìn bát nước đường đỏ đã được pha xong mà cười khổ, một lúc lâu sau cô bé mới đứng dậy uống cạn nó.
Uống cái này thì làm sao vết thương trên người mới lành lại được, cứ coi như là an ủi tâm lý đi, Mạnh Khả Phi nghĩ.
Cuối tuần này, cô bé không về nhà với Đường Viên Viên, nói người mình không khỏe, chỉ muốn ngủ nên không muốn đi đâu hết.
Vì thế Đường Viên Viên cũng không về nhà nữa mà rất có nghĩa khí, ở lại ký túc xá với cô bé.
Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn thấy Mạnh Khả Phi không dám nói gì, mấy hôm nay đều yên tĩnh nằm trong ký túc xá.
Bên phía giáo viên cũng không có bất cứ động tĩnh gì, hơn nữa thái độ của Đường Viên Viên đối với bọn họ vẫn như trước, vì thế hai người họ đều yên tâm mà rời đi.
Trong ký túc xá chỉ còn lại Đường Viên Viên và Mạnh