Gian kế được như ý, Đậu Diệc Phồn quỳ xuống trước mặt cô: "Lấy anh nhé Tiểu Ốc! Anh sẽ yêu em cả một đời này".
Vừa dứt lời thì từ bốn phía pháo hoa nổ tung rực rỡ cả bầu trời đêm, Tiểu Ốc nghẹn ngào: "Pháo hoa rất đẹp, em đồng ý".
Pháo hoa cũng giống như sinh mạng con người, nở rộ rồi tắt.
Cho nên thời điểm mình nở rộ, cô lựa chọn quý trọng người trước mắt.
Nhìn cô ngày ngày chuẩn bị đám cưới cùng người đàn ông khác, lơ là mình, tim Mộc Trạch Khải đau nhức.
Cô đã từng làm tất cả vì anh, thậm chí cởi hết để quyến rũ anh, cuối cùng lại bị anh làm cho thương tích phải chạy theo người khác.
Anh ghét cô đến cả nhìn thấy cũng phiền, làm gì cũng chán.
Thế nhưng từ hôm anh tính kế cô khiến cô muốn tuyệt giao thì trong lòng anh manh nha một cảm xúc khó tả.
Nhất là khi cô cứu anh ra từ trong mưa bom lửa đạn thì những cảm xúc bị đè nén trong anh đều bung ra.
Cũng kể từ hôm ấy, cô không hề nhìn anh lấy một cái.
Nếu chỉ như vậy anh cũng sẽ chấp nhận.
Nhưng khi ba