"Cô có thể vượt ngục cùng với Hoa tỷ, tôi có thể cho người âm thầm trợ giúp các cô chạy trốn thành công".
Tiểu Ốc không thể tưởng tượng nổi, thử cô à?
Tiểu Ốc cười nhạo: "Anh cho tôi là đứa trẻ ba tuổi à? Anh để cho tôi vượt ngục mà không bắt trở về à? Đằng nào cũng bị bắt trở về thì tôi trốn làm gì? Mà tôi tội gì phải vì anh mà đắc tội Liêu Bàn Tử?"
"Chúng tôi có chế độ đãi ngộ đối với nội gián.
Mỗi vụ án sẽ được quy đổi ra điểm.
Cô còn 10 năm tù, tương đương với 120 điểm.
Mỗi một nhiệm vụ hoàn thành cô sẽ được nhiều nhất là 20 điểm, điểm sẽ được cộng dồn vào.
Nếu cô được đủ 120 điểm thì chúng tôi sẽ xóa án cho cô, cô sẽ không phải ngồi tù nữa.
Cô cũng không cần lo lắng sẽ bị bắt lại, điều kiện như vậy cô có hài lòng không?"
"Để tôi suy nghĩ chút đã".
Tiểu Ốc do dự, nếu như vậy thì chỉ cần cô cố gắng thêm mấy năm nữa là có thể hoàn thành bản án, hoàn toàn ra tù, đạt được ước mơ tự do.
Nhưng cô cũng hiểu rõ, làm nội gián tức là cuộc sống sẽ có biến động lớn, còn kinh khủng hơn ở trong hắc đạo, nếu bị lộ tẩy sẽ có một cái chết đáng sợ chờ cô.
Nhìn cô dao động, Vương Triệu Quân nói thêm: "Cơ hội