Trong đó có một cô khoảng chừng ba mươi, là người lớn tuổi nhất, vừa nhìn liền biết đã từng sinh nở nên không được may mắn như bọn họ.
Vừa đến đêm, bọn đàn ông kia đem người phụ nữ đó kéo xuống xe, ở trong rừng cây cưỡng gian cô.
Dù các cô ngồi ở trong xe nhưng rất xa vẫn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ ấy.
Có một lần, lúc ở trên xe, khi các cô đang đứng lạnh run ở trong góc, cố gắng nuốt xuống cái bánh bao cứng như đá thì đột nhiên cửa xe mở ra, một gã đàn ông vừa đen vừa gầy xông lên, thô lỗ đẩy người phụ nữ kia tới vách xe lạnh như băng, cởi quần của cô ấy mà cưỡng gian.
Người phụ nữ đó tựa hồ đã chết lặng, cũng không còn kêu thét nữa, bởi vì cô hiểu rõ có gào thét cũng không được gì, ngược lại sẽ càng làm cho cô bị hủy hoại nhiều hơn.
Rất nhanh gã đàn ông đó động tình chạy nước rút, phát ra tiếng "bành bạch".
Mùi vị tình dục ghê tởm phát ra bốn phía, làm cho các cô muốn nôn mửa.
Có mấy cô gái nhát gan bị dọa đến mức vừa kêu vừa gào khóc.
Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy dù trước kia mình có bị vũ nhục, phỉ báng, hãm hại hay vứt bỏ thì cũng không là gì.
So sánh với việc đang chứng kiến thì phố Tam Hoàng cũng không coi là hắc ám, bởi vì cái hắc ám ấy đang diễn ra trước mắt