Nói xong gã đàn ông kia đi tới chỗ cô gái có thân hình đầy đặn, bắt đầu cởi quần.
Tiểu Ốc hiểu rất rõ nếu như không phải sợ đả thảo kinh xà, lúc này cô nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất vặn đầu của bọn chúng.
Nhưng hiện tại cô không thể, vì luật pháp luôn đòi hỏi chứng cớ, hơn nữa những điều cô nhìn thấy bây giờ có lẽ cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi, những điều hắc ám ghê tởm hơn nữa vẫn còn đang chờ cô ở phía sau.
Chỉ có tìm hiểu cặn kẽ quá trình cùng danh sách của bọn chúng thì cô mới có thể hoàn toàn ngăn cản loại chuyện này.
Nhưng cô lại không muốn càng ngày càng nhiều các cô gái bị hủy hoại về thân thể lẫn tâm hồn.
Bởi có đôi khi tổn thương trong tâm hồn so với thân thể càng khó bình phục hơn.
Tiểu Ốc chủ động đứng lên nói với gã đàn ông kia: "Ngươi chơi ta đi! Cô ta cứ phản kháng sẽ khiến ngươi không có hăng hái, chỉ cần ngươi bỏ qua cho cô ấy, ta sẽ phối hợp với ngươi, như thế nào? Ta sẽ không phản kháng, sẽ tuyệt đối phối hợp."
"Tốt." Chơi nhiều với mấy đứa hay phản kháng này cũng không có gì hay, gã đàn ông đó quay đầu lại nhìn Tiểu Ốc, sau đó kéo quần lên đi về phía cô: "Ngươi...ta thích."
Tiểu Ốc làm động tác như tiếp nhận hắn, cởi áo khoác để trên mặt đất, cả người ngồi trên áo khoác nhìn gã đàn ông kia, nở một nụ cười hết sức quyến rũ: "Ngươi tới."
Gã đàn ông kia như bị đầu độc, đi tới ngồi xổm