Cô vẫn nghĩ mấy ngày nữa hắn mới xuống tay, không nghĩ tới nửa đêm đi toilet, sau khi từ toilet bước ra, đi chưa được mấy bước thì bị một đôi tay từ phía sau ôm lấy.
Tiểu Ốc lập tức biết là Điền Đại Quân, nhưng cô cố làm như không biết thở nhẹ một tiếng: "Người nào?"
"Là anh, Phi nhi, anh thích em." Điền Đại Quân nói xong cũng từ phía sau lưng theo cổ của cô bắt đầu hôn, tay cũng không đàng hoàng muốn đi xuống sờ phía dưới.
Tiểu Ốc bắt được tay hắn, vừa nũng nịu lại có chút uất ức nói: "Em xem anh là anh trai, còn anh xem em là loại người nào? Tiểu Tam hay là tình nhân, anh có vợ rồi, nói gì yêu thích em, tất cả đều là gạt người."
"Phi nhi, anh thật sự thích em, em nói anh phải chứng minh như thế nào thì em mới tin tưởng anh thích em?" Hắn nằm trên ghế sofa ngủ không tốt chút nào, cơ hồ là khi cô vừa mở cửa, hắn liền đã tỉnh, nhìn cô mặc cái áo ngủ màu trắng, cái mông nhếch lên nhếch xuống đi vào toilet, hắn liền không nhịn được, báu vật như vậy, hắn một khắc cũng không muốn đợi thêm nữa.
"Vợ anh có thể làm chuyện gì thì em đều có thể làm, lúc này mới có thể chứng minh anh yêu thích em.
Anh yên tâm, em không phải muốn tiền của anh, cũng không cần anh mua cho em nhà cửa.
Anh từng giúp em, là ân nhân của em, em báo đáp anh cũng là đương nhiên, chỉ là em không muốn làm tình nhân, cũng không muốn phá hư