Thân thể anh vốn khỏe mạnh nên nằm một hồi đã cảm thấy ấm.
Cho dù không thể như ý muốn của mình nhưng anh vẫn rất vui vẻ, bởi vì Tiểu Ốc hình như không còn ghét anh như trước.
Mới vừa rồi, khi anh đụng vào cô, sự kháng cự của cô so với trước kia có thể coi là dịu dàng hơn rất nhiều.
Anh cúi đầu hôn lên trán cô, lại đem cô kéo vào lòng mình: “Tiểu Ốc, có thể em nghĩ việc kết hợp với nhau không vì mục đích kết hôn đều là những trò lưu manh đùa giỡn.
Trước kia anh không ngủ với xử nữ, nhưng anh đã ngủ với em thì sẽ phụ trách đối với em.
Nhưng cũng may là anh thật rất thích em, coi em là bạn gái của anh.
Khi em dựa vào anh, anh cảm giác được em cũng không còn chán ghét anh, không hề có vẻ không thích anh."
“Tôi hiện tại không suy nghĩ nhiều như vậy, tôi chỉ là tham luyến sự dịu dàng của anh, như vậy có thể không?" Tiểu Ốc cảm giác như mình đang đánh mất đi ý thức, cho nên mới có chút do dự, phản kháng không triệt để thế kia.
Kỳ thật, với năng lực của cô, muốn phản kháng anh không phải là một chuyện khó khăn.
Nhưng khi nhìn anh trần truồng muốn ôm mình với ánh mắt chân thành tha thiết, Tiểu Ốc đột nhiên phát hiện mình rất khó cự tuyệt thâm tình cùng dịu dàng của anh.
Đã mệt mỏi và cô độc suốt một thời gian dài nên cô cũng sẽ cần một bến cảng, mà giờ phút này anh vừa vặn xuất hiện làm bến cảng của cô.
Bên người cô xuất hiện nhiều đàn ông, nhưng tất cả với cô cũng chỉ