Hễ kêu là anh tới… Anh biết Tiểu Ốc là dạng cô gái mà mình thích, nhưng anh thích thì cũng sẽ có rất nhiều tên đàn ông khác thích, cho nên anh muốn mình phải càng cường đại hơn thì mới có thể bảo vệ cô.
Kể từ lần chạy trốn trước của Tiểu Ốc, anh có gọi thám tử tư điều tra lai lịch của cô, phải bảo vệ một cô gái như vậy có lẽ không dễ dàng, nhưng anh vẫn suy nghĩ bởi anh muốn làm nơi hậu thuẫn kiên cường của cô.
“Cám ơn, lần này đại khái được nghỉ ngơi hai ba ngày." Tiểu Ốc cũng không có ý định khách khí với anh, vạn nhất gặp phải thời khắc nguy nan thì anh là một người có thể tin tưởng, đủ sức lực để bảo vệ an toàn cho cô.
“Quá ngắn.
Đúng rồi, mặt của em sao lại bị thương? Đã xảy ra chuyện gì? Điền Đại Quân đánh em?”
Tiểu Ốc lắc đầu: “Là vợ của ông ta, mang trên lưng cái danh hiệu Tiểu Tam này, không bị đánh mới là lạ, vợ của ông ta cũng là người đáng thương thôi."
Lữ Trị thở dài: “Thật không? Không cần anh ra mặt hả?"
Tiểu Ốc lắc đầu.
Nhưng nhớ tới Lữ Trị ở nơi này có thể hô phong hoán vũ, có lẽ sự việc lần này có thể nhờ anh giúp một tay: “Anh có quan hệ với bệnh viện khoa phụ sản nào không, tùy tiện ở chỗ nào cũng được."
“Vốn là anh có quen biết hai chỗ, tùy em chọn."
“Tôi cần ngụy tạo là mình đang mang thai, đến lúc đó có thể Điền Đại Quân không tin, sẽ mang tôi đi bệnh viện kiểm tra, anh có biện pháp gì không?"
“Cái này quá đơn giản, trước đó anh sẽ cho người làm một số giấy tờ giả chứng minh em mang thai, vào thời điểm em và Điền Đại