Ai có thể cho cô một ngôi nhà, cô có thể đi cùng người nào, một chút nguyên tắc để xác định cũng không có.
Khát vọng trong nội tâm cùng với thực tế đầy rét lạnh này khiến cho cô bụng đói ăn quàng.
Đối với một cô gái bị ném bỏ ở cô nhi viện mà nói thì nhà so với cái gì cũng quan trọng hơn.
Sau khi hai người trở lại khách sạn thì đi tắm rửa, sau đó cùng nhau nằm ngủ.
Một đêm này Lữ Trị vẫn như cũ, rất an phận.
Điều này làm cho Tiểu Ốc an tâm không ít.
Sáng sớm ngày thứ hai, ở trên đường đến sân bay, Vương Triệu Quân gọi điện thoại tới: “Tiểu Ốc, có nhiệm vụ rồi."
“Là cái gì?"
“Trên tay tôi có hai nhiệm vụ, cho cô chọn một.
Một là vụ án buôn bán chế tạo tiền giả đặc biệt lớn, cần tìm ra ô dù đứng phía sau màn là ai.
Nhưng vấn đề lớn nhất là, ông chủ kia đã bị người của chúng ta bắt, có lẽ cô phải đi cướp tù, phải diễn khổ nhục kế, chịu bị thương.
Nhiệm vụ này hơi mệt mỏi một chút, nên sẽ cho cô 15 điểm.
Hai là tra ra danh sách đánh bạc của các quan viên ở Macao, việc này cũng sẽ tốn nhiều sức.
Mấy quan viên kia vốn là những người đi theo bên cạnh Điền Đại Quân đã lâu, tôi nghĩ cô đều biết.
Thời gian là một tháng, loại bỏ những người không nằm trong danh sách là biện pháp tốt nhất, nhớ là phải tận lực lấy được tài liệu của các quan viên đã đến đó.
Ở sòng bạc, vì bảo vệ tánh mạng, mọi loại chuyện đều có." Hai vụ án này cấp trên đều rất coi trọng, nhưng không có ai nhận, cho nên tùy Tiểu Ốc chọn.
“Lần này