“Mình không biết!" Nhưng anh biết rõ, tin Tiểu Ốc qua đời là do Vương Triêu Quân tự mình nói cho anh biết, còn nói với anh là Tiểu Ốc ở Thái Lan làm nhiệm vụ, bị chết trong một vụ nổ, cả hài cốt cũng không còn, ghê tởm!
Bất quá chỉ cần cô còn sống là tốt rồi!
Cô còn sống là tốt rồi, chỉ cần cô còn sống, anh nhất định có thể tìm ra cô!
Buổi tối, thủ hạ của anh báo cáo về việc theo dõi Vương Triêu Quân: “Tổng giám đốc, chúng tôi theo dõi bọn họ đến một biệt thự.
Chúng tôi cũng đã hỏi thăm hàng xóm chung quanh, biết được đứa bé kia là con của em gái Vương Triêu Quân.
Vương Triêu Quân có một cô em gái, nhưng rất ít lộ diện, nghe nói là khi còn bé bị kẻ thù cướp đi, mấy năm này mới tìm lại được.
Tên của người em gái này cũng không có nhiều người biết.
Chỉ nghe nói em gái anh ta có dáng dấp xinh đẹp, tên cũng không rõ ràng lắm, nghe Vương Triêu Quân gọi cô ấy là Tiểu Ốc."
“Tiếp tục thăm dò." Sau khi cúp điện thoại, Lữ Trị hết sức kích động, quả nhiên cô còn sống! Đứa bé kia, tám chín phần là của con của anh! Nhưng tại sao Tiểu Ốc không liên lạc với anh? Tại sao cô lại trở thành em gái của Vương Triêu Quâ hniện tại cô đang ở nơi nào?
Anh rất muốn tự mình đi hỏi Vương Triêu Quân, nhưng lại sợ đứa bé cùng Tiểu Ốc một lần nữa bị anh ta giấu đi, cho nên còn phải hỏi thăm lại một chút.
Vì muốn nhanh một chút biết được chân tướng sự tình, Lữ Trị mời trinh thám tốt nhất đi thăm dò.
Năm ngày sau, tài liệu được đưa đến trên bàn của anh.
Lữ Trị vừa lật xem, vị trinh thám kia vừa nói: “Chúng tôi đã tra xét qua tất