Lớn dần lên, mỗi người cũng sẽ từ từ mà trở nên có chút tâm cơ, Mộc Trạch Khải cũng không ngoại lệ.
Muốn bảo vệ mình, phải trở nên mạnh mẽ, tâm cơ nhất định phải có, không phải để hại người mà để bảo vệ bản thân.
Tất nhiên có người trời sinh đã có bản lĩnh tự bảo vệ mình, còn đến khi trưởng thành thì ai cũng phải học cách tự bảo vệ mình.
Nếu như nói hai mươi mấy tuổi, còn có thể giữ vững thuần khiết và ngây thơ chất phác, thì hoặc là giả bộ, hoặc là ngây ngô cộng thêm được bảo vệ quá tốt.
Nếu giả bộ, một khi bị lộ bộ mặt thật sẽ khiến người ta cảm thấy rất ghê tởm.
Người ngây ngô sẽ không có năng lực tự vệ, sẽ không thể bảo vệ một cô gái.
Đối với cậu, cậu sẽ lựa chọn giả bộ.
Tiểu Ốc có thể tự bảo vệ mình, nếu có bị ném vào hang sói có khi có thể ôm được con sói con trở về.
Dạng người này đàn ông thích hợp hơn phụ nữ.
Tiểu Ốc thấy cậu không nói lời nào, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, chỉ chốc lát liền ngủ mất.
.
.
.
.
.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Tiểu Ốc không thấy Đậu Diệc Phồn đâu, trên giường có một tờ giấy nhắn: đi mua cho em bữa sáng – lao công mỹ nhân viết.
"Ha ha".
Tiểu Ốc không nhịn được cười, làm gì có ai lại tự khen mình là mỹ nhân, mặc dù cậu thật sự rất đẹp.
Tâm tình Tiểu